*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai tay bị buộc chặt vào giường, Lý Tư Lam ra sức vùng vẫy, la hét thì bị hắn dùng dây nịt Hermes* siết chặt miệng lại. Dây nịt có phần thô cứng siết mạnh vào khuôn miệng mềm mại, khiến cậu "Ưm" lên một tiếng đau đớn.
Hắn trút bỏ khăn tắm, rồi "Xoẹt~" một cái, y phục của cậu cũng bị xé nát, quăng thẳng vào góc phòng.
Lần thứ hai bị hạ nhục, cậu "Ưm, ưm" giãy dụa, liếc nhìn Cố Lăng bằng ánh mắt căm thù.
Thấy Lý Tư Lam nhìn mình như kẻ thù giết cha, hắn không khỏi nổi điên, liền với tay lấy chiếc cà vạt Gucci* mạnh mẽ bịt chặt mắt cậu lại.
Trước mắt Cố Lăng bây giờ là một nam nhân cơ thể trắng muốt, mềm mịn không còn mảnh vải che thân, hai tay bị trói đặt trên đỉnh đầu, miệng bị siết chặt không thể nói gì khác ngoài "Ưm, ưm", mắt cũng bị bịt chặt không nhìn thấy gì. Cảnh tượng này càng làm hắn cảm thấy kích thích, ngạo vật to lớn chẳng mấy chốc đã ngẩng đầu.
"Nhìn em bây giờ chẳng khác gì món đồ chơi tình dục", hắn cười man trá.
"ƯM... ƯM... ƯM...", cậu hét lớn như muốn xé tung cổ họng, nhưng âm thanh phát ra chỉ là tiếng ưm ưm có phần mê ái.
"Bảo bối, đừng gấp. Tôi đến thao em ngay!", không còn thị giác, con người sẽ trở nên nhạy cảm trước mọi thứ xung quanh. Lý Tư Lam tuy trước mắt toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-es-luu/2227979/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.