"Vợ yêu, em dậy rồi!", Cố Lăng đang tập trung làm việc, ngó thấy cậu mở mắt, liền hôn lên đầu cậu một cái.
Lý Tư Lam cơ hồ còn mơ màng mớ ngủ, cậu nằm im chớp mắt một hồi, từ từ ngó mắt nhìn lên thì đã thấy khuôn mặt tinh xảo của hắn đang tập trung làm việc. Ngay sau đó cậu liền sực tỉnh, vội vàng bật dậy thì nhận ra là Cố Lăng đã đặt cậu trong lòng và ngồi làm việc ở phòng Tổng giám đốc.
"Bảo bối, đừng quấy!", hắn ôn nhu nói với cậu, một tay vòng chặt eo cậu, mắt hiện vẫn tập trung vào mớ văn kiện.
Lý Tư Lam là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt cương nghị khi làm việc của hắn, nên có phần tiêu hồn. Cậu thừ người vài giây thì phía ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Lý Tư Lam ngay lập tức tỉnh hồn, liền giãy dụa đòi xuống: "Tôi muốn xuống. Cho tôi xuống".
Nhưng phản ứng của cậu, Cố Lăng căn bản chẳng cho vào mắt, đã vậy tay hắn còn siết chặt cậu hơn.
"Vào đi!", hắn lạnh lùng nói ra phía cửa.
Lý Tư Lam đang vùng vẫy, thấy cửa đang được đẩy vào, theo phản xạ cũng nhìn ra thì gặp ngay một cô gái tóc vàng sậm, mắt xanh lơ, thân hình bốc lửa được giấu kỹ sau bộ váy văn phòng. Vừa nhìn thấy cô ta bước vào, cậu đã ngay lập tức trở thành người mất hồn nhìn chằm chằm vào người ta.
Cố Lăng thấy bảo bối của hắn nhìn người đi vào đến nhỏ dãi, liền hừ lạnh một tiếng: "Mắt em sắp rớt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-es-luu/2227949/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.