Khi mặt trời sắp xuống núi, con gàtrống không biết nhà ai nuôi trong núi kêu một tiếng khác thường, PhiêuTuyết ngồi trên ghế, Tô phó sứ dồn dập bước vào.
Sử dụng lực lượng mậtthám của Minh bang, cuối cùng ông cũng đào được một đoạn chuyện bị dấuđi lên.
Tô phó sứ đưa mật hàm mới điều tra được đến tay Phiêu Tuyết.“Bang chủ, bây giờ chỉ có thể điều tra được những thứ này.”
Phiêu Tuyết đứng lên, nhận lấy mật hàm: “Ngươi đi xuống trước, gọi Trương Mặc tới đây một chuyến.”
Trong đầu Phiêu Tuyết đã có tính toáncủa mình, sau đó dùng ánh sáng le lói cuối ngày đọc xong bức mật hàmkia, phía trên đại khái là trình bày chuyện của Lũng Tịch Ngọc trước khi chết.“Giờ Sửu, gọi Nguyệt Nô rót nước nhưng không được, buồn bực đi ngủ.Giờ Mẹo, tỉnh dậy.Giờ Thìn, ma ma bên cạnh Khanh Bật Liễu đếnGiờ Tị, tránh thoát khỏi Nguyệt Nô, tới Trúc Uyển tặng sâm độc.Giờ Ngọ, tới Bích Liễu cung, chán nản đi ra…”
Phiêu Tuyết xem đến đây, đại khái đãhiểu được tất cả, Khanh Bật Liễu, thật khinh người quá đáng, đã cướp ALi còn không buông tha cho nàng, ngoài mặt thì lạnh lùng như sương nhưng trong tâm lại như rắn rết, lại muốn mượn đao giết người.Phiêu Tuyết tức giận, không chỉ giận ảta hại một nữ nhân mang thai mà còn giận ả ta định ra tay sát hại mình,càng giận hơn chính là nữ tử mỗi ngày làm bạn bên cạnh Đông Phương TuấnLạc, nếu A Li không trị được nàng ta thì sẽ thế nào?“Điệp Ngữ, bang chủ… ta đã tới.”
Trương Mặc phong thái tuấn dật xuất hiện ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/3061090/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.