A Li đang đợi ngươi…… A Li đang đợingươi…… Phiêu Tuyết mỗi lần nói là một lần đau, một làn gió thổi quacuốn lá cây bay nhào vào làn váy Phiêu Tuyết, tóc đen của nàng tung lên, trong đôi mắt trong veo như nước rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu nỗi đau.Một giọng nói mị hoặc quen thuộc vang lên phía sau Phiêu Tuyết,“Ngươi vội vã muốn Liễu ái phi tìm trẫm như vậy?”
Trái tim Phiêu Tuyết giống như rơi từtrên mây xuống, một loại cảm giác va chạm ở trong lòng Phiêu Tuyết, làmcho cả trái tim vừa lạnh vừa đau, nàng quay đầu, chỉ thấy Tuấn Lạc nhíumày nhìn nàng, trong đôi mắt hắn sương mù lắng đọng như đang yên lặng kể lên điều gì đó, Phiêu Tuyết chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, hắn đứngphía sau nàng……Hắn…… đến từ lúc nào? Lời nói của nàng vừa rồi…… Hắn đều nghe được có phải không?Hắn nghĩ nàng vội vã đem hắn cho ra ngoài có phải không?Chỉ thấy Tuấn Lạc tà mị cười nói vớiPhiêu Tuyết: “Trẫm hẳn nên cảm tạ ông trời, lại ban cho trẫm phi tầnthông tình đạt lý như vậy, trẫm thật sự là tề nhân chi phúc (cuộc sốnggiàu sang sung sướng, nhiều thê thiếp),ha ha……”
Nói xong, Tuấn Lạc lậptức lướt qua Phiêu Tuyết, dừng lại bên cạnh Phiêu Tuyết vài giây, rồilại tiếp tục đi tới bên cạnh xe liễn, vươn tay với Khanh Bật Liễu: “Áiphi, đến đây, trẫm dắt ngươi xuống xe”
Phiêu Tuyết nhìn bóng lưng Tuấn Lạc, trong đầu mọi chỗ đều không cảm nhận được gì.Tuấn Lạc duỗi tay ra, Khanh Bật Liễulập tức nở nụ cười, bàn tay trắng nõn che miệng trên mặt đều là phiêubạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/3061014/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.