Mặc Duy Trúc đứng dưới tán cây bồ đề,một thân trường bào tao nhã, trong quý khí công tử còn lộ ra một vàiphần văn nhã của người đọc sách, chậm rãi từ kiệu bước xuống bóng cây.“Một mình ta vào là được rồi…… vừa rồitrên đường thật vất vả cho các ngươi, các ngươi ở đây nghỉ ngơi đi……”
Hắn nói xong, sau đó đuổi Mặc Phương đi: “Cầm chút bạc vụn để bọn họ vào miếu thành hoàng ăn cái gì đi, sau đó về phủ trước, nếu đại ca tỉnhlại, lập tức đi gọi Lý lang trung”
Nhóm kiệu phu nghe thấy vị Mặc Ngọc công tử thương hại bọn họ như vậy, lập tức cúi người tạ ơn.Duy Trúc xoay người đi về phía miếuthành hoàng, mọi người thấy Duy Trúc đi rồi mới bắt đầu rôm rả nóichuyện: “Mặc Ngọc công tử mới đến phủ mấy ngày trước này thật là tốt,diện mạo lại giống tướng quân như vậy, nếu không biết Mặc nhị công tửsớm đã không còn trên nhân thế, mọi người không chừng thật sự sẽ nghĩMặc Ngọc công tử chính là Mặc nhị công tử đây…… Ha ha”
Sau khi nói xonghắn nở nụ cười, ngay sau đó những người khác cũng đều cười vui vẻ.Duy Trúc bước vào miếu thành hoàng,trong miếu người người qua lại, khoảng đất trống trước miếu đều là người buôn bán, trước miếu treo một loạt đèn lồng đỏ, bên phải còn có một gốc cây dong đại thụ, trên cây treo um tùm bùa cầu duyên, Duy Trúc đi quadưới tàng cây, tay áo màu xanh thẫm bay bay trong không trung, làm bừngtỉnh một bức sơn tranh thuỷ mặc.Cũng như vậy ở phía sau, bên kia dongthụ, Phiêu Tuyết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/3060958/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.