Phiêu Tuyết đi phía sau Như Tuyết Các,nhìn cây cỏ nơi này mọc thành bụi, thật là một cảnh tượng hoang vu, hômđó nàng vừa mới cùng Tuấn Lạc đi ngang qua nơi này, mọi chuyện phát sinh mấy ngày này từng màn lướt qua đầu, gặp nhau trong Lê Mộng Viên, nhậnsai người; Tuấn Lạc đầy kinh ngạc trong Súc Viên, trêu chọc; một mànkhông chịu nổi trong Thủy Ba đình, đau xót; Phiêu Tuyết nhìn theo đườngnhỏ tới cánh cửa kia, hôm qua ra ngoài bằng cánh cửa này, nhìn thấy mộtđám người náo nhiệt, có lão chưởng quầy Trương, có Vương Ngũ Vương Lục,còn có tên Trương Mặc hát hí khúc trên đài.
Phiêu Tuyết đến gần cửa gỗ,hôm nay từ nơi này đi ra ngoài, sẽ gặp phải cái gì? Phiêu Tuyết đoánkhông được, giống như không nhìn thấy được tương lại, cảm thấy trước mắt là một mảnh mê mang.Nàng cứ ngơ ngác như vậy đứng trước cánh cửa này, như thất lạc cái gì đó không thể tìm thấy.Rốt cục, Phiêu Tuyết mở cửa, đi vào.Mặc kệ phía trước sẽ gặp cái gì, nàngvẫn sẽ nghĩa vô phản cố như trước, bởi vì lùi bước cho tới giờ chưa từng là lựa chọn của nàng…… (làm việc nghĩa không được lùi bước)Phiêu Tuyết sờ soạng đi vào đường hầm,từ nơi này, có thể đi ra thế giới bên ngoài, có thể nhìn thấy cảnh tượng vui tươi trong Y Lan hí phường hay không? Hiện tại là ban ngày, híphường còn chưa mở cửa, có lẽ sẽ nhìn thấy lão chưởng quầy Trương và một đám người ngồi cắn hạt dưa ở trong vườn đi?Nghĩ đi nghĩ lại, Phiêu Tuyết đã đi tới cuối đường hầm, hít sâu một hơi, nếu không ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/3060953/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.