Thấy trong mắt nàng đột nhiên tản mátra ánh sáng, hắn nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, về sau mới lưu luyến không rời: “Trẫm còn có thể nào lừa ngươi được đây”
Hắn đem nàng từ trên lồng ngực xả xuống, để cho nàng nằm bên cạnh hắn.Phiêu Tuyết nhìn trên nóc tường VânLong Phượng hoa văn đẹp mắt, nghĩ thầm đây chỉ có nhà thiên tử mới cóthể dùng loại vật này: “Ngươi theo ta cùng nhau trở về sao?”
Phiêu Tuyết đột nhiên hỏi.Hắn ngẩn người, tiếng cười khô mát mà thanh thúy: “Ngươi muốn trẫm cùng ngươi đến song thân lại mặt?”
Phiêu Tuyết ai oán nghĩ, làm sao độtnhiên có thể nảy ra ý nghĩ này chứ.
Thôi, mình có thể trở về như vậy làđủ rồi.
Thích thú mà cười, đóng lại ánh mắt, ngủ.Đông Phương Tuấn Lạc biết nàng thật sựmệt mỏi, cũng không náo nàng, nha đầu đáng thương bị phóng vào trongcung, theo hắn mỗi ngày phải thận trọng, quan sát sắc mặt ngôn từ, mọichuyện đều vi phạm ước nguyện ban đầu của nàng, cũng là làm khổ nàng.Hôm nay thật nhiều chuyện đã hành hạPhiêu Tuyết làm nàng thật sự là mệt mỏi, một hồi liền nặng nề chìm vàogiấc ngủ, một mảnh ôn nhuận trên môi nhất thời lạnh như băng, cảm xúcthích thú liền biến mất không còn.Ánh nến phát một tiếng hoàn toàn tắtlịm, cũng không biết trải qua bao lâu, trong bóng tối Đông Phương TuấnLạc thấp giọng lẩm bẩm: “Trẫm nghĩ, đại khái cũng chỉ có ở nơi này củangươi, trẫm mới có thể là chân thật ”
hắn nói cực kỳ bất đắc dĩ, mangtheo nhàn nhạt ưu sầu, đó là chuyên thuộc về ưu sầu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/3060878/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.