Phiêu Tuyết ngồi trong kiệu hoa nhìnthấy một đám nhạc sĩ khua chiêng gõ trống, nơi nơi vui mừng, nàng bày ra một bộ dáng mọi chuyện không liên quan đến mình.
Trong nháy mắt kiệuhoa đã đến trước cửa tây của cung, kết quả lại xảy ra một chuyện lớn.Lúc này.Lũng Tịch Ngọc ngồi trong kiệu hoa củamình, bên cạnh có một cái bàn nhỏ, trên bàn có một đĩa nho tím thẫm làmngười ta thèm ăn, nàng rảnh rỗi cầm gương đồng chỉnh sửa tóc mình rấtvui vẻ, bỗng nhiên kiệu hoa ngừng lại, làm nàng lảo đảo một phen, thiếuchút nữa từ trên lăn xuống, ngón tay ngọc đang đỡ tóc cũng lập tức chọcvào búi tóc không nhẹ, móng tay lập tức cào vào da đầu của nàng,“Ôi!”
Nàng đau đớn thét một tiếng kinh hãi.
Lũng Tịch Ngọc tức giận hướng rangoài mắng người nâng đầu kiệu hoa: “Các ngươi thật đáng chết, làm gìvậy! Đau chết ta các ngươi bồi được sao?”
Mắng xong Lũng Tịch Ngọc càngnghĩ càng giận, không hề nghĩ ngợi liền hướng ra ngoài hô: “Người đâu,đem bọn nâng kiệu kéo ra ngoài đánh ba mươi trượng cho ta! Tốt nhất đánh chết hết cho bản cung!”
Nha hoàn của hồi môn Xảo Hỉ bên cạnhthấy nàng xúc động không khỏi toát mồ hôi lạnh, lập tức khuyên nhủ:“Tiểu thư, người đánh chết bọn nâng kiệu thì lấy đâu ra người nâng?”
Cũng đã là người gả vào cung, tính cách còn ngang ngược như ở nhà.Lũng Tịch Ngọc nghe Xảo Hỉ nhắc cũngphát hiện chính mình xúc động, xoay người lập tức sửa lời: “Thôi, hômnay là ngày tốt không nên gặp hồng (gặp máu ý mà),bản cung trước hếttha các ngươi”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/3060771/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.