Editor: Chiêu Tiên
Beta: Chiêu Tiên
***
"Không muốn… Ư…"
Tiếng phản kháng nức nở bị bàn tay bịt ngoài miệng ép trở về, đôi mắt Tô Đào bị cà vạt che khuất, trước mắt chỉ có một mảnh đen nhánh.
Cậu sợ hãi run rẩy, trên đáy mắt lóe lên ánh nước.
"Tôi buông em ra, em không được hét."
Thông qua máy thay đổi giọng nói, giọng nói máy móc lạnh lẽo vang lên bên tai.
Tô Đào không ngừng gật đầu, tay người nọ buông ra, cậu còn chưa kịp hét cứu mạng, đôi môi hồng nhuận khẽ nhếch nhưng không biết nên nhấp lên như thế nào.
... Đây là nhà cậu.
Bởi vì đây là căn phòng nhỏ cũ nát ở khu phố cũ, xung quanh hỗn tạp đủ loại tiếng ồn đặc biệt ầm ĩ, cho nên cậu cố ý lắp đặt các miếng xốp cách âm, cả tầng chỉ có nhà cậu là yên tĩnh nhất.
E rằng khi cậu chết trong nhà, cũng không ai phát hiện.
Tô Đào vừa uể oải vừa sợ hãi, người này ngay cả nhà cậu ở đâu cũng biết, anh ta đã theo dõi cậu bao lâu?
Rốt cuộc anh ta muốn làm gì?
Đôi tay bị trói ra sau lưng, bả vai Tô Đào bị người nọ ôm lấy dẫn đi, loạng choạng ngồi xuống sô pha.
"Thật ngoan."
Giọng nói khàn khàn chứa đựng dục vọng, được máy thay đổi giọng nói trở nên méo mó lộ ra hơi thở khủng bố sung sướng.
Tô Đào không thể nhìn thấy thứ gì cả, nhưng cậu có thể cảm giác được đối phương cao lớn hơn so với cậu, toát ra lực áp bách mạnh mẽ, cậu giống như là chim tước nằm trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-vai-phan-dien-benh-kieu-dau/208555/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.