Lục lão phu nhân trên mặt nhận Phó Chi, trong lòng lại nghẹn muốn chết.
Bà nhìn nhìn Lục Sơ Uyển, lại nhìn Phó Chi, tuy nói đều là cháu gái, nhưng hai đứa nhỏ ở một chỗ, nói là khác nhau một trời một vực đều không quá.
"Uyển Uyển, thân thể bà nội không thoải mái, muốn đi trên lầu nghỉ ngơi, con thay bà nội tiếp gia đình chú hai đi." Lão phu nhân tìm một cái cớ, giơ tay ý bảo thím Lưu đỡ bà, không thèm nhìn về phía gia đình con trai thứ, liền đi trên lầu nghỉ ngơi.
Hứa Vi nhìn chằm chằm bóng dáng lão phu nhân tập tễnh một lát, đám người đi xa, lúc này mới tràn đầy phiền muộn nói: "Thân thể của mẹ sao không thấy tốt hơn nhỉ? Mỗi lần vừa nhìn thấy em không phải đau đầu chính là phát sốt, mẹ cứ như vậy em thực không yên tâm a."
"..."
Lục Cảnh Thanh một lời khó nói hết nhìn mắt vợ mình, đối mặt với đôi mắt hạnh trắng đen trong veo của vợ, trong lòng nghẹn một cái, mơ hồ nói: "Chắc do mẹ đã lớn tuổi, dễ bị bệnh."
Lời nói của Lục Cảnh Thanh nói cực kỳ thẳng thắn, Hứa Vi thở dài: "Có thời gian thì tìm một bác sĩ tới xem cho mẹ đi." Tuy nói lão phu nhân khinh thường cô với Chi Chi, nhưng đối với đứa con trai là Lục Cảnh Thanh vẫn là không tồi, Hứa Vi cũng không phải đứa con dâu bụng dạ hẹp hòi, cô vẫn sẵn sàng phóng đại điểm tốt của người khác.
Lục Cảnh Thanh: "..."
Ngược lại cũng không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-tot-cong-viec-nghien-cuu-khoa-hoc-thi-ve-nha-thua-ke-gia-san-bac-ty/2968805/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.