Chu Đình Đình có thể cảm nhận được sự kỳ quặc trong ánh mắt của các bạn cùng lớp thỉnh thoảng liếc nhìn cô ấy.
Từ lúc nhập học đến bây giờ, cô ấy luôn phấn đấu trở thành một con người hoàn mỹ, không bao giờ tụt hậu trong nghệ thuật và học tập, cô ấy dùng hết 17 năm thanh xuân để xây dựng hình tượng nữ thần của mình, vậy mà chỉ vì Đỗ Mân nói một câu "Ghen tị" và "Ngu dốt" đã biến nó thành trò cười.
"Phó viện trưởng Đỗ, em cũng không có ý nghi ngờ bạn học Phó Chi, nếu lời nào của em làm cho ngài hiểu lầm thì thật sự xin lỗi ngài." Giọng điệu của Chu Đình Đình có chút nghẹn ngào.
Cô ấy không hiểu tại sao Đỗ Mân lại giúp Phó Chi, một người không có gì ngoài ngoại hình xinh đẹp để bắt nạt cô ấy, nhưng trong lòng Chu Đình Đình có một dự cảm không lành.
"Phó viện trưởng Đỗ, ngài là người mà Đình Đình kính trọng nhất, ai cũng có thể nghi ngờ cậu ấy, nhưng ngài không thể làm thế được, cậu ấy chỉ muốn đòi lại công bằng thì có gì sai?"
Điền Nặc áp lực mở miệng nói: "Hơn nữa, cứ cho là kỹ năng nói của Phó Chi rất tốt, nhưng nó không có nghĩa là không có ai viết bài cho cậu ta, ngài nói đúng không?"
"Các chủ đề kiểm tra được chọn ngẫu nhiên từ 600 chủ đề trên máy tính trước cuộc thi mười phút. Lục gia có thể mua chuộc cả máy tính sao?!" Chủ nhiệm Lưu cầm USB, rất phiền cái kiểu học sinh la la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-tot-cong-viec-nghien-cuu-khoa-hoc-thi-ve-nha-thua-ke-gia-san-bac-ty/2968683/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.