Dây tơ hồng được buộc vào mộc bài, dưới mộc bài có một cái đinh màu đỏ. Không để ý kỹ sẽ không nhìn thấy, treo cùng nhau. Trùng trùng điệp điệp, mộc bài bay theo gió, đỏ chói mắt. Lâm Hạo Dương đứng ở cuối màu đỏ, phía sau hắn là một cây cổ thụ cao lớn.
Hắn trầm ổn, che dấu được sự cuồng vọng của chính mình. Giờ đây hắn như hẻm núi lắng đọng trải qua năm tháng, yên tĩnh trầm ấm, lẳng lặng đứng sừng sững tại chỗ.
Thái tử gia tập đoàn Lâm thị, gia thế diện mạo năng lực đều là thượng thừa, người theo đuổi rất nhiều. Hắn chắc hẳn là trải qua rất nhiều chuyện yêu đương, sẽ không nhớ rõ rất nhiều năm trước kia một mối tình ái muội chưa bắt đầu mà đã kết thúc.
Đám người kích động, Ngọc Tuyên hướng tới chỗ hắn gật đầu, Lâm Hạo Dương bỗng nhiên bước chân dài ra bước nhanh tới.
Thời gian như dừng lại, Lâm Hạo Dương cách cô chỉ còn hai tới ba mét.
Ngọc Tuyên thu hồi tầm mắt, nhanh chóng lấy bút ra vẽ một góc ở phía dưới, nhìn qua các đường nét giống như giương nanh vuốt múa.
Lâm Hạo Dương tới đây làm gì? Hắn muốn làm cái gì? Ngọc Tuyên cất bút vào balo. Lâm Hạo Dương đã bước tới trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống nhìn kỹ Ngọc Tuyên.
Nhìn khoảng cách gần, kỳ thật Lâm Hạo Dương rất nhiều chỗ cũng không có thay đổi, khi nhìn người lạ con ngươi hắn sẽ giống như hổ phách trong suốt lãnh đạm. Phía xa xa có tiếng chuông vang lên, buổi sáng 9 giờ.
“Cô tới —— cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-the-than/872502/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.