Vào ngày cuối cùng của năm 2018, rốt cuộc Ngọc Tuyên cũng có được kỳ nghỉ. Tổng cộng ba ngày, ba ngày này là được phê chuẩn đặc biệt. Người có thể rời khỏi công ty, nhưng không thể rời khỏi công việc. Trong lúc cô nghỉ, cần mở điện thoại 24/24 giờ.
Ngọc Tuyên ngồi lên xe buýt xe đến sân bay Yến Thành, điểm xuống xe khoảng cách tới cửa ngắn ngủi 200 mét, Ngọc Tuyên bước xuống xe có ảo giác như đang leo đỉnh núi Everest. Gió lạnh gào thét, xen lẫn bông tuyết, phảng phất như lưỡi dao sắc bén bay về phía mặt cô, cô gian nan ngược gió đi về phía trước.
Yến Thành lạnh là tổn thương chân thật.
Ngọc Tuyên đem khăn quàng cổ kéo lên đến phía dưới đôi mắt, kéo vali chạy như điên vào trong cửa ra vào sân bay, hơi ấm ập vào mặt, cô hít sâu tìm được độ ấm nhân gian.
Từ trong ba lô lấy điện thoại ra đã vang chuông lên lần thứ ba, người gọi là mẫu thân, Ngọc Tuyên bắt điện thoại, “Mẹ.”
“Con đến sân bay chưa?”
“Vừa đến, đang định đi kiểm tra an ninh.” Ngọc Tuyên rút kéo cần gạt vali lên, bước nhanh đến đăng ký tự động, “Yên tâm đi, đêm nay có thể trở về.”
“Buổi sáng dượng của con đã chuẩn bị cơm tất niên, rất phong phú, đợi con trở về. Con nhất định phải về, chúng ta mong con thật lâu.”
Ngọc Tuyên rũ mắt xuống, nhấp môi dưới sau một lúc lâu gật đầu, “Được.”
“Con xuống máy bay gọi điện thoại cho mẹ, mẹ và dượng đi đón con.”
Ngọc Tuyên vừa định cự tuyệt, nhưng nghĩ đến sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-the-than/872500/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.