Mắt Tưởng Lâm Dữ phiếm hồng, nhưng rất nhanh hắn buông Lâm Hi ra dời ánh mắt đi, “Về sau gặp được loại tình huống này không cần tùy tiện xuống nước, người chết đuối rất cực đoan, sẽ kéo em vào trong nước.”
Lâm Hi nhìn thấy vết cào trên mu bàn tay Tưởng Lâm Dữ, nhấp nhấp môi, vẫn là không thể phát ra âm thanh.
“Tôi đưa em đến Hoài Thành.” Tưởng Lâm Dữ tạm dừng, nói, “Tôi liền rời đi, về sau tôi sẽ tận lực tránh đi, không xuất hiện trước mặt em.”
“Cho nên là anh từ biệt?” Lâm Hi gục đầu xuống nhấp môi, dựa lưng vào sau ghế, quay đầu nhìn màn mưa ngoài cửa sổ, “Tốt thôi, được thôi, tôi sẽ quên mất anh, vĩnh viễn sẽ không lại nghĩ đến anh.”
Hô hấp Tưởng Lâm Dữ gần như muốn đình chỉ, hắn nhìn về phía Lâm Hi.
Lâm Hi hít sâu, còn nhìn ngoài cửa sổ. Bên trong xe đèn sáng, kỳ thật từ cửa sổ xe có thể nhìn thấy đôi mắt thâm sâu của Tưởng Lâm Dữ, “Anh thật sự là ác mộng của tôi, tôi nghĩ đến anh, trái tim tôi liền đau, lý trí của tôi sẽ không còn nữa. Rõ ràng tôi là một người dứt khoát, lại bởi vì anh do dự không quyết đoán, do dự không tiến lên. Anh làm một cái kẹo bông gòn chết tiệt tôi cũng sẽ vui sướng, anh làm sandwich rất khó ăn, tôi còn ăn hết. Biết rõ anh làm rất dở tệ, lại không thể cự tuyệt anh, để anh làm cho ăn, không thông suốt như vậy.”
Cửa xe bị mở ra, thư kí Trần lên ghế phụ ngồi.
Tưởng Lâm Dữ áp chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-the-than/872477/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.