Ngày 8 tháng 10, rất đúng giờ 7 giờ sáng Lâm Hi nhận được bữa sáng Tưởng Lâm Dữ đưa. Một ly cà phê, một cái bánh sandwich, rốt cuộc cũng có sự thay đổi nhẹ, lần này được thay đổi bằng pho mai Nhật.
Tưởng Lâm Dữ mặc sơ mi trắng vạt áo trong quần dài âu phục, trên cánh tay để áo vest, đưa bữa sáng cho Lâm Hi xoay người muốn đi, 8 giờ hắn có hội nghị, gần đây rất bận.
“Tôi không thích ăn sandwich toàn thịt, tôi thích ăn kèm rau dưa.” Lâm Hi mở miệng, “Buổi sáng tôi cũng không uống cà phê đen, bụng tôi rỗng uống cà phê đen dạ dày sẽ đau. Bình thường tôi sẽ uống nước chanh không đường, hoặc là nước ép hoa quả. Toàn thế giới chỉ có anh một người không có ngày nghỉ cuối tuần, tôi có, thời điểm ngày nghỉ tôi cần ngủ nướng, không ăn bữa sáng.”
Tưởng Lâm Dữ dừng bước chân lại nhìn chăm chú vào Lâm Hi một lát, gật đầu, “Còn gì nữa không?”
“Tôi không thích hoa hồng đỏ, tôi thích hoa hồng champagne. Ưu nhã, hoa hồng đỏ quá sặc sỡ.”
Tưởng Lâm Dữ cầm di động ghi vào phần ghi chú, ngón tay thon dài đặt màn hình di động, nhìn về phía Lâm Hi trong mắt tràn ngập lòng hiếu học.
Lâm Hi: “……”
“Vì cái gì mỗi ngày đưa cho tôi bữa sáng?”
Tưởng Lâm Dữ rũ mắt xuống, lông mi đen nhánh che khuất đôi mắt thuần túy màu đen, một lát hắn mới nâng mắt lên, “Muốn cùng em nói chào buổi sáng.”
Lâm Hi dương môi cười, “Chào buổi sáng.”
Mắt đen Tưởng Lâm Dữ sáng vài phần, khóe môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-the-than/872457/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.