Lâm Hi chạy khoảng một giờ rồi về đến nhà, ánh mặt trời đã trải ra khắp địa cầu, bầu trời trong xanh, trong hoa viên hương hoa tràn ngập.
Cô đẩy cửa đi vào hoa viên, đưa tay nhìn đồng hồ đo nhịp tim. Một tháng này mỗi ngày cô đều xem văn kiện tư liệu, tiếp thu sự thật cô là Lâm Hi, gần như quên đi làm việc tần suất cao là dạng cảm thụ gì.
Đã quá lâu để hòa nhập với xã hội.
Mồ hôi làm cô vui sướng tràn trề, nhưng một đêm chưa ngủ làm tần suất nhịp tim của cô đạt tới độ cao xưa nay chưa từng có, Lâm Hi vừa điều chỉnh hô hấp, vừa cảm nhận nhịp đập của trái tim.
“Hi nhi? Con đi ra ngoài chạy bộ?” Chu Oánh ôm bình hoa ra cửa đột nhiên nhìn thấy Lâm Hi, làn da cô là trắng sứ ở dưới ánh nắng, tóc dài búi lên, không có tóc mái. Hiện ra một khuôn mặt xinh đẹp không thể nghi ngờ, tinh thần phấn chấn mười phần, “Dậy sớm như vậy, ba con cùng với anh con còn chưa có rời giường.”
“Buổi sáng không có việc gì, đi ra ngoài chạy bộ thuận tiện nhìn quanh tiểu khu.” Lâm Hi đi hướng mẫu thân nói, “Mẹ muốn cắt hoa sao? Cần con hỗ trợ không?”
“Không được không được, con mới vận động xong đi tắm rửa một cái rồi ăn cơm sáng.” Chu Oánh quan sát Lâm Hi nói, “Có phải giấc ngủ của con không tốt hay không? Giấc ngủ không tốt liền nói, mẹ cho người đổi hoa ở phòng con thành hoa oải hương. Hoa oải hương an thần, con ngủ cũng tương đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-the-than/872448/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.