Edit: Cải Trắng
Đúng như lời người phục vụ nói, hoành thánh tôm ở đây rất ngon, sắc hương đầy đủ, nước canh thơm ngọt, thịt tôm tươi giòn, phần vỏ cũng nhào rồi cán cực mỏng và mượt, nhìn thôi đã chảy nước miếng.
“Hoành thánh tôm ở đây ngon thật đấy, lần sau chúng ta phải tới đây ăn tiếp mới được.” Tiếu Mông Mông cảm thán.
Nguyễn Tri Vi cúi đầu, im lặng dùng đũa gảy hành lá trong bát, chẳng muốn ăn chút nào.
Quả nhiên, Thẩm Yến không hề nhớ cô thích gì, ghét gì. Anh có thể tùy tiện ban cho một nữ diễn viên mới quen tài nguyên tốt, nhưng lại chẳng nhớ nổi sở thích của cô, người đã gắn bó với anh hai năm dài đằng đẵng.
Nguyễn Tri Vi tủi thân, lòng đau xót nhưng lại chẳng thể phô bày tâm trạng mình.
“Cậu không ăn à?”
Nguyễn Tri Vi cười gượng: “Không muốn ăn lắm.”
Tiếu Mông Mông đồng cảm ngay tức thì. Về cơ bản, việc diễn viên phải làm hàng ngày là quản lý tốt vóc dáng của mình, mỗi lần ăn một thứ gì đó đều hận không thể biến thành cái máy tính cân đo đong đếm lượng calo nạp vào người. Đừng nhìn Tiếu Mông Mông bây giờ ăn thả phanh mà thích thú, tí về chẳng biết cô ấy phải vận động bao lâu mới tiêu hao được hết năng lượng nạp vào người đây. Nguyễn Tri Vi lại thuộc dạng ăn ít, muộn thế này rồi mất cảm giác muốn ăn cũng là chuyện bình thường.
Nguyễn Tri Vi không biết được suy nghĩ trong đầu Tiếu Mông Mông lúc này, cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-the-than-hua-quan-tam-sinh/2605220/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.