“Lát nữa tôi có cuộc hẹn.” Hắn hỏi “Muốn đi cùng không?”
Cậu ngoái đầu nhìn hắn, ánh mắt chứa đầy sự giận dỗi: “Như thế này còn đi được sao?”
Giai Thiệu Điền nhếch mép, cúi đầu hôn nhẹ đôi môi đang mấp máy kia, khẽ nói: “Muốn ăn gì, lát nữa tôi sẽ nấu cho em.”
“Anh không biết nấu ăn.” Cậu chưa từng nhìn thấy hắn động tay vào bất cứ việc gì ở trong bếp, là nấu cho cậu ăn hay là muốn hại người ta đi sớm một chút.
Món sứa biển trộn gỏi đã quá đủ rồi!
“Tôi sẽ đem thức ăn vào phòng, ăn xong cứ để đó không cần ra ngoài.” Hắn vừa nói vừa chạm vào gáy Lưu Hiên, bên cạnh còn có dấu răng.
Giai Thiệu Điền biết cậu không thích Tạ Phi Nam mới nói ra những lời này?
Cậu mặc dù nhắc nhở bản thân đừng tự mình đa tình nhưng như thế chẳng phải quá lộ liễu sao?
“Cuộc hẹn đó, mấy giờ thì xong?” Càng về sau giọng cậu càng nhỏ.
Bấy nhiêu đó thôi Giai Thiệu Điền cũng đủ nghe rồi, hắn đáp: “Về trước nửa đêm.”
“Ngày mai em muốn đến thăm chị Mỹ Ninh.” Cậu vừa nghịch nước vừa nói.
“Không được.” Hắn bình tĩnh giải thích “Ngày mai mẹ tôi muốn gặp em.”
Cậu nhớ Giai Thiệu Điện nóng hết cả ruột gan, Lâm Gia Nghi đương nhiên cũng như vậy, bà ấy đối xử với cậu tốt như thế sao lại quên được cơ chứ, nhưng cậu cũng áy náy vạn phần không biết đối mặt với bà ấy như thế nào.
Giống như tên mặt dày, nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-nguoi-xau-anh-trai-tha-mang/3430617/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.