Người đàn ông ngồi trên chiếc ghế gỗ thờ ơ nhìn về góc phòng, nơi mà Châu Tâm nửa quỳ nửa nằm, gương mặt đã trở nên biến dạng vì những cú đấm trời giáng của Mỹ Ninh.
Mùi máu máu tanh nồng bao trùm lấy căn phòng, vừa lúc nãy còn nghe thấy lời cầu xin năn nỉ ỉ ôi, hiện tại chỉ còn lại hơi thở nặng nề của Châu Tâm.
“Giai Tổng, cô ta ngất xỉu rồi.” Mỹ Ninh xoay đầu, nghiêm chỉnh báo cáo.
Giai Thiệu Điền liếc nhìn điện thoại, bình thản nói: “Ném cô ta ra bên ngoài.”
Mỹ Ninh liếc mắt nhìn Trần Nghiêm, anh khẽ gật đầu biểu thị trừng phạt bao nhiêu đó thôi.
“Tôi đánh còn chưa đã tay.” Mỹ Ninh nép vào người bên cạnh thì thầm.
Trần Nghiêm đè thấp giọng đáp: “Còn đánh nữa cô ta sẽ không giữ được mạng.”
Chiếc xe thần bí chạy qua con hẻm để lại người phụ nữ nằm bất động, hai mắt nhắm nghiền với khuôn mặt bầm dập. Nơi ẩm thấp với ngổn ngang rác thải, mùi hôi thối vô cùng khó ngửi.
Tìm ra được nơi này phải nói Mỹ Ninh thực sự có lòng, làm xong việc được phó cô lập tức đi đón Lưu Hiên tan học, canh giờ vô cùng chuẩn xác.
Lưu Hiên sớm đã xem trụ sở chính của tập đoàn Trạch Dương là ngôi nhà thứ hai, cậu thích nhất chính là khung cảnh từ tầng cao nhất nhìn xuống bên dưới, cảnh vật đến cả trong mơ còn không thể tưởng tượng ra.
“Cậu muốn ăn gì?” Giai Thiệu Điền mắt chăm chú nhìn vào màn hình lớn, không mấy quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-nguoi-xau-anh-trai-tha-mang/3375851/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.