Lưu Hiên thở ra một hơn nặng nề, muốn kết bạn mà lại mắc những lỗi ngu ngốc, ngay bây giờ Dạ Vu Ngôn có thể thẳng chân đạp cậu văng ra khỏi ghế.
Nhưng khác với suy nghĩ của cậu, hắn ta cũng cầm bút, viết hai chữ: “Không sao.”
Quyển vở ghi bài sạch sẽ trình bày hợp lý, phân biệt bằng màu sắc thoáng chốc đã trở nên kỳ quặc.
Dạ Vu Ngôn lập tức hỏi sang chuyện khác: “Cổ cậu không tốt sao?”
Lưu Hiên buồn bã gật đầu, nhắc về chuyện đó cậu vẫn chưa xác định được đó là cố ý hay thật sự là một kế hoạch của người giúp việc. Kể ra mối quan hệ của thân chủ và người giúp việc không hề có mâu thuẫn.
Là do cậu đã quá đa nghi?
Môn tiếp theo Lưu Hiên phối hợp ăn ý với Trình Trục Tư mà thời gian cũng thư thả hơn nhiều, môn này chỉ cần đọc đề rồi khoanh đáp án không cần phải tính toán. Dạ Vu Ngôn cũng hoàn thành xuất sắc bài thi trước khi gian quy định.
Trình Trục Tư vừa thi xong đã tạm biệt rồi nhanh chóng rời đi, Lưu Hiên dự định đi nhuộm lại tóc, màu hiện tại quả thật cho cậu một trải nghiệm nhưng hai ngày là đủ rồi.
Màu đen vẫn là nhất!
Vừa ra đến cổng trường chiếc xe với kiểu dáng quen thuộc, bản số như khắc ghi trong đầu. Cậu chỉ muốn hỏi Giai Thiệu Điền lên cơn động kinh sao?
Mà phần trăm hắn ngồi trên xe chắc có lẽ không cao, theo như ký ức của thân chủ việc hắn đích thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-nguoi-xau-anh-trai-tha-mang/3350653/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.