Phần 1/2
1
Tôi đột nhiên phát hiện ra mình không còn yêu anh ấy nữa.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, kiểu như bạn ở cạnh người yêu cả ngày lẫn đêm nhưng khi bạn nhìn người đó thì trong lòng lại tĩnh lặng như dòng nước không có bất kỳ gợn sóng nào. Trước kia mỗi hành động dù là nhỏ xíu của người đó cũng khiến bạn mặt đỏ tim đập nhưng bây giờ người đó chẳng thể làm bạn rung động mảy may. Bạn nhìn người đó giống như nhìn người lạ A, B, C, D trên đường.
Tuy nhiên tôi không biểu hiện gì ra cả. Tôi vẫn chăm sóc anh ấy tỉ mỉ như mọi khi: hơn bảy giờ sáng dậy chuẩn bị bữa sáng sẵn sàng trên bàn ăn, đặt một cốc nước độ ấm vừa đủ uống trên tủ đầu giường, bóp kem đánh răng ra bàn chải trong phòng vệ sinh. Trước khi ra ngoài tôi dùng điều khiển từ xa tăng nhiệt độ điều hòa lên một chút sau đó đứng bên ngưỡng cửa phòng ngủ nói với anh: "Em đi làm đây."
Anh vùi mặt trên giường nệm trắng tinh, mơ mơ màng màng ‘ừ’ một tiếng. Tôi quay người rời đi.
Gần đây tôi vừa nhận được một hạng mục mới, cả nhóm ai cũng bận bịu đến thất điên bát đảo. Mãi đến tận khi xử lý xong các chi tiết của phương án sơ bộ, tôi nhìn thời gian thì đã gần rạng sáng.
Đột nhiên tôi phát hiện, nguyên một ngày trời tôi không hề nhớ đến anh một chút nào.
Bất thường ghê.
Tôi nhớ lại hồi tôi mới tốt nghiệp đại học, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-lop-du-phong-nua/3492566/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.