7
Đảo mắt đã được ba tháng, Hạ Hồng Diệp lấy danh hiệu sủng phi tác oai tác quái đến cùng, Hạ Miên Miên gặp phải một hồi phong ba bão táp.
Tiểu Thúy nói, có một hôm Hạ bảo lâm khóc chạy đến ngự tiền, còn chưa kịp nói chuyện, Hạ quý phi đã đến.
Ai da, có tình nhân mà phải cách biệt chia ly, thật sự khiến cho người ta không đành lòng nhìn thẳng mà.
Ta thấy mấy ngày nay Hạ Miên Miên giống như đã nhịn đến tận đầu, sắc mặt nàng ta lúc thỉnh an cũng rất dữ tợn.
Mắt thấy vở kịch đã sắp hoàn thành, ta an bài người đi thổi gió bên tai Hạ Miên Miên.
Ngày hôm sau, Hạ Hồng Diệp nói với ta: “Thật ngu xuẩn đến mức ta không thể nhìn nổi, cung nhân mà ngươi dặn dò chẳng qua chỉ dụ dỗ vài câu, nàng ta thật sự nhờ người đi mua độc dược.”
Ta hỏi nàng: “Ngươi định tự mình uống độc này sao?”
Nàng gật đầu, nói: “Luyến tiếc hài tử thì làm sao bắt được sói.”
“Thân thể ngươi vốn không tốt, cần gì phải lấy thân mạo hiểm.”
Ta không đồng ý nhìn nàng: “Chi bằng rút củi dưới đáy nồi, dùng đạo của người trả lại cho người.”
Nàng khó hiểu đáp: “Ngươi đừng nói phức tạp như vậy, ta ít đọc sách.”
Ta bất lực thở dài: “Ngươi uống thuốc độc, không chừng Lý Viễn còn có thể thay Hạ Miên Miên dàn xếp một hai, không bằng đem độc này, nương theo tay Hạ Miên Miên đưa đến cho người khác.”
“Theo ta thấy, thái hậu lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-hoang-hau-nua/2902355/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.