*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hắn lời vừa nói xong, xung quanh lặng im trong chốc lát, gần một nửa số người ở đó đều nghĩ hắn đang nói đùa. Dù cho lúc trước Cố Lai đầu tư hết mọi suy nghĩ để nói chuyện yêu đương nên thành tích bình thường, nhưng dù sao cũng tốt nghiệp đại học Z, ra ngoài cũng có thể tìm được một công việc có thể diện.
Thanh niên kia nghe vậy cũng không kinh sợ, dường như đã biết từ sớm. Trên cổ tay cậu là chiếc vòng màu đỏ sậm được làm từ lá non của cây trắc (小叶紫檀佛珠)
, nổi bật trên làn da trắng nõn trông rất đẹp, gương mặt sắc sảo lại khiến người ta cảm thấy khó mà ở gần, cậu ta thuận miệng hỏi: “Sao lại đi chuyển gạch?”
Cố Lai: “Việc khá đơn giản, lại lương cao.”
Quan trọng là … công việc này không yêu cầu kĩ thuật, có sức khỏe là được.
Nhiếp Toại Xuyên nghe vậy, tay cầm ly rượu trên bàn trà lên: “Trước đó nghe nói anh té cầu thang nên đầu bị hỏng, không ngờ là thật.”
Cố Lai nhớ kỹ Ngu Hề từng nói, bé ngoan nên giữ yên lặng, cũng không trêu gã. Nhiếp Toại Xuyên thấy hắn không để ý tới mình, sắc mặt lạnh đi, mắt thường cũng nhìn thấy được, mặt vô cảm uống cạn ly rượu mạnh, rượu cay nóng thiêu đốt làm yết hầu đau đớn, phổi như sắp nổ tung.
Những người đang ngồi ở đây mang tâm trạng khác nhau, dù ít hay nhiều cũng đều cảm thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-dan-ong-an-com-mem/946630/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.