*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tận thế, tinh hạch chính là nguồn tài nguyên trực quan, hành động này của Khúc Nghiên thậm chí khiến Bùi Nhiên sinh ảo giác ra mình được bao dưỡng. Hắn bấm tay, đá văng luôn hệ thống tồn tại trước mặt, sau đó ôm cả người Khúc Nghiên, dùng sức áp cậu ở trên tường.
Hiện tại có một vấn đề, quan trọng hơn đám tinh hạch trên giường.
Giọng Bùi Nhiên trầm thấp còn mang chút lười biếng mới ngủ dậy, hắn ở trên cao nhìn xuống người lùn hơn mình nửa cái đầu, đuôi lông mày hơi nhíu: “Có phải anh đối xử với em quá tốt rồi không, ngày hôm qua lại còn có sức lực đi giết cương thi, hả?”
Chuyện này có chút mạo phạm tôn nghiêm đàn ông của hắn, hai người, một người đi tàn sát tang thi, một người nằm ở trên giường ngủ say như chết, ai không biết còn tưởng Bùi Nhiên không được.
Khúc Nghiên đối với chuyện này, phải hiểu sớm và nhiều hơn so với người cùng lứa, trong nháy mắt cậu hiểu rõ vì sao Bùi Nhiên không thích, cậu nghiêng đầu híp mắt, giấu kín ý cười bên môi, dùng đuôi mắt ửng đỏ nhìn hắn, giọng thật thấp, nghe có chút đáng thương: “Không có sức, đau thắt lưng…”
Đúng không, đây mới là phản ứng người bình thường nên có.
Bùi Nhiên lấy tay xoa xoa cho cậu, động tác hơi sượng, tất nhiên là không quen hầu hạ người ta, nhưng sự quan tâm ngốc nghếch này lại làm cho Khúc Nghiên cảm thấy hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-dan-ong-an-com-mem/946623/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.