*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có lúc hảo ý đột nhiên xuất hiện, so với chửi rủa đánh đập, càng khiến người ta không biết đối mặt thế nào. Bùi Nhiên đặt lên vai cậu, lòng bàn tay ấm áp, đầu ngón tay man mát, chiếc xe xóc nảy, lơ đãng lướt qua cổ, làm lòng người ngưa ngứa.
Khúc Nghiên bỗng nhiên hơi mệt, cảm xúc an nhàn vô danh khiến người ta khủng hoảng và bài xích. Tay cậu lẳng lặng đặt ở trên đầu gối, sau đó yên lặng nhéo một mẩu thịt nhỏ, chờ cơn đau nhói tan biến trong đầu, lúc này cậu mới buông tay, quần đồng phục học sinh màu lam đậm nhăn lại, sau đó chậm rãi biến mất.
Xe cứ chạy thẳng như thế, cương thi ngày càng nhiều hơn, Bùi Nhiên hối hận sao mình lại tới chỗ này, mấy thứ độc ác như vậy, chém nó trong game là được rồi, bắt mặt đối mặt đánh nhau trực tiếp, chắc hắn chỉ còn cách phun cơm tối ra.
Hắn đặt cằm trên vai Khúc Nghiên, cảnh giác nhìn ngoài cửa sổ, sau đó lại cảm thấy vai người này cộm quá đi. Hắn hơi đổi tư thế, nhỏ giọng nói chuyện bên tai Khúc Nghiên: “Nè, cậu đánh nhau thế nào?”
Nói xong, lại bóp bóp cánh tay cậu từ trên xuống dưới, muốn nhìn xem cậu có miếng cơ nào không, có lẽ là bởi vì cánh tay Khúc Nghiên quá gầy, cử động tùy ý hai lần, ống tay áo đồng phục học sinh liền bị kéo lên gần một nửa, không cẩn thận lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-dan-ong-an-com-mem/946612/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.