Lúc này hình ảnh phát sóng trực tiếp chủ yếu vẫn là nhắm vào A Kỳ, bọn họ ở đây ngược lại không ai chú ý, Trần Ức xé ra cây kẹo que, chỉ nghe Phó Tu Niên bên tai hỏi: “Đúng rồi, anh sao lại vào giới giải trí?”
Trần Ức cắn viên kẹo hai lần, phát hiện là vị nho, qua loa nói: “Kiếm tiền nhanh.”
Phó Tu Niên trên người có một loại khí chất ôn văn nho nhã, ở cùng cậu, sẽ làm người ta vô thức lơi lỏng cảnh giác, Trần Ức không quen cùng người ta nói những lời trong lòng, dứt lời thì đưa cái bát mỳ đã ăn xong cho cậu, không chút lễ phép nào hơn cả Lý Tư Lộ: “Rửa tô của cậu đi.”
Phó Tu Niên yên lặng nhìn gã: “Đây là tô của anh.”
Mặt Trần Ức không hề cảm xúc quay đầu: “Rửa hay không rửa?”
Không rửa thì gã đi rửa.
Phó Tu Niên: “… Rửa.”
Cậu làm bé ngoan bưng cái tô đứng dậy đi vào nhà bếp, bóng đèn tròn ở cửa mờ nhạt chiếu xuống mơ hồ có thể nhìn thấy mấy con côn trùng bay qua, Trần Ức liếc nhìn bóng lưng cậu một cái, liền thu tầm mắt lại, sau đó xuất thần nhìn vào bóng cây trong đêm tối.
Nói thật, gã cũng không biết mình vì sao mình lại tới đây.
Trần Ức chậm rì rì vuốt tóc tai về sau: “Hệ thống chó má, mày biết không?”
【 Keng! Kỳ thực, hồn thể trong quyết định ban đầu của hệ thống cũng không phải kí chủ, chỉ là nhân duyên trùng hợp dẫn tới sai lầm, dẫn đến việc trói buộc có phạm sai. 】
“Sai cái gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-dan-ong-an-com-mem/946520/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.