Vì trong phòng khá ấm nên băng dính trên cửa sổ dần tan,từng vệt từng vệt lặng lẽ rơi xuống.Tĩnh Uyển ngủ ởđó,cơ thể đã cứng đờ,cô biết trời đã sáng,rèm cửa không kéo kín,trên cửa sổ đều là hơi nước,mơ mơ hồ hồ nhìn không rõ bên ngoài.
Cô nhớ lại đường vào,trước căn phòng đều là vườn hoa,ngày hôm sau mới biết sau căn nhà cũng là vườn hoa,bãi cỏkiểu Tây được cắt tỉa gọn gàng,hai bên con đường đá nhỏ là hàng câythẳng tắp,tuyết ngừng rơi trong đêm,trời âm u ảm đạm,tiếng gió rõ ràngmà nặng nề.Lan cầm thấy cô chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ,vội vã kéo rèmcửa xuống rồi, nói: “Tiểu thư cẩn thận kẻo bị lạnh,cửa sổ này có gióthổi vào”.Lan Cầm lại cười nói: “Cứ ngồi như thế cũng buồn,em mở máy thu thanh cho tiểu thư nghe được không?”.Tĩnh Uyển không để ý,từ sau khi bị nhốt,cô chẳng buồn nói chuyện,Lan Cầm thấy dáng vẻ lười nhác củacô,cũng không thấy làm lạ liền đi mở thu thanh.
Âm nhạc nước ngoài vốn có không khí náonhiệt,nhưng vì căn phòng này quá yên tĩnh,máy thu thanh lại đang phát ca kịch,khiến người ta cảm thấy ồn ào không chịu nổi.Tĩnh Uyển không nghenổi câu nào,trên ghế đặt mấy tờ tạp chí tiếng anh mà Thẩm Gia Bình cốtình mang đến cho cô đọc đỡ buồn,cô tiện tay lật một tờ.Cuối trang báolà mẫu qảng cáo rượu Tây,hình ảnh Angel với đôi cánh trắng muốt in trênmặt chai rượu,trên màu xanh lam tối,khuôn mặt hiện rõ vẽ ngây thơ trongsáng.Tĩnh Uyển xem tờ quảng cáo đó,không biết vì sao có sống động tronglòng,nước mắt lại muốn trào ra.Lan cầm sợ cô tức giận,cũng không dám nói chuyện,vừa hay lúc đó người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-kip-noi-yeu-em/2342766/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.