Sau cuộc trò chuyện với Khuê, tôi và cô gái này chẳng thay đổi gì nhiều trong mối quan hệ. Nếu có khác, có lẽ là việc Khuê chủ động tìm đến tôi và thân thiết nhiều hơn trước rất nhiều. Những người xung quanh dường như cảm thấy bình thường đối với cách hành xử này của Khuê, riêng chỉ có tôi là gượng gạo mất tự nhiên.
" Aiss... tự dưng rối tung hết cả lên."
Giữa một đống người đang dừng đèn xanh đèn đỏ, tôi bỗng dưng lại tự mình đào cái hố để chui xuống. Mải mê suy nghĩ làm tôi tự mình thét lên lúc nào chẳng hay. Hiện tại khi đèn xanh vừa lên, tôi đã nhanh như chớp chạy đi để bớt nhục.
Không biết là bởi vì việc bản thân quê độ, hay là vì những suy nghĩ rối ren trong đầu kiến tâm trạng tôi bất an. Hiện tại trong đầu tôi đều là hình bóng của Phí Thanh Châu. Tôi không hiểu những kí ức này rốt cuộc là thế nào, nhưng quả thật tôi có một cảm giác bài xích Phí Thanh Châu đến cùng cực. Tôi cảm giác buồn nôn khi ở gần chị ta, loại cảm giác đến hít thở cũng không thể nào ở chung một bầu không khí.
"Không phải em nói em sẽ luôn đi theo chị sao? Vậy mà lại thất hứa mất rồi, không ngoan chút nào cả bé con." Âm thanh của Phí Thanh Châu vang vẳng bên tai của tôi khi bản thân vừa dựng xe trước sân của mình. Tôi không hiểu vì sao bản thân lại gặp tình huống như thế này, nhưng quả thật những gì có thể làm thì cũng đã làm rồi. Vậy... vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-kiem-soat/958021/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.