Càng về đêm phố xá lại càng thêm náo nhiệt.
Dù gì cũng là khu vực của ngôi trường đại học danh tiếng hơn trăm năm, không đông đúc vui vẻ mới là lạ.
Đã gần đến mười giờ, sắp đến lúc đóng cửa kí túc xá, quầy thịt nướng rốt cuộc cũng vơi bớt người.
Bọn người Cố Thâm tụ tập lại một chỗ, cùng nhau đi tới.
Ngoài Bình Trác và Hoa Vũ, Vu Tiền còn mang theo cả Cao Vi Như tới, nói ai cũng có đôi có cặp, một mình Vu Tiền anh ăn cơm chó thì không cam lòng.
Mọi người an vị gọi đồ nướng cùng bia.
Vu Tiền đã rất lâu không gặp được đầy đủ mọi người thế này, vô cùng hưng phấn.
Anh liếc nhìn Cố Thâm đang nắm chặt tay Nam Hạ, giơ ngón cái: "Cũng quá là chói mắt đi. Có phải Cố ca đã đi chùa lạy Bồ tát phù hộ không hả?"
Trời đêm lấp loáng, ánh sáng mờ nhạt, vết thương trên tay Cố Thâm lại vô cùng rõ ràng.
Cố Thâm rụt tay về: "Đã sớm nói với cậu không có chuyện gì rồi."
Anh cầm bia cùng mọi người cụng ly.
Nam Hạ không uống được bia, cũng không thể uống đồ lạnh, Cố Thâm gọi cho cô nước gừng coca ấm.
Nam Hạ lần đầu tiên ăn cơm ở một nơi như thế này, không nhịn được hưng phấn, khóe môi không ngừng cong lên.
Người phục vụ đem nước gừng coca ấm tới, cô vừa định đưa tay nhận lấy, Cố Thâm đã đón được, rất tự nhiên giúp cô rót ra ly.
Bình Trác bật cười: "Đã lâu rồi không thấy tên này ân cần đến vậy."
Cố Thâm bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-kiem-che-duoc/1047114/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.