Từ tầng 12 Khuynh Thành nhìn ra ngoài, toàn bộ Nam thành hôm nay đều bị bao phủ một tầng sương, mờ nhạt không thấy rõ.
Nhưng loại mây mù xám lạnh này xuyên qua thủy tinh cường lực màu xanh nhạt lại sinh ra một loại mỹ cảm kì diệu.
Nam Hạ không nhịn được lấy điện thoại ra chụp một tấm hình.
Hiệu ứng màu sắc qua điện thoại lại có chút sai lệch.
Nam Hạ mở app chỉnh sửa một chút, hình ảnh cuối cùng cũng đạt được mỹ mãn như tự nhiên.
Chưa kịp tiếp tục công việc trên tay thì đã có lễ tân gọi điện thoại tới nói cô xuống nhận chuyển phát nhanh.
Từ lúc chuyển đến ở cùng với Cố Thâm đến giờ, đã lâu rồi Nam Hạ không mua hàng online, cũng không bao giờ đặt đồ đến địa chỉ Khuynh Thành. Cô chần chừ một chút, đoán chừng có khi là Nam Khải gởi tới vật gì đó, chuẩn bị xuống lầu nhận đồ.
Mới vừa đứng dật, Tô Điềm ôm một bó bách hợp trắng tinh đi vào, mỉm cười nhét vào lòng Nam Hạ.
"Tớ vừa xuống lầu lấy chuyển phát nhanh, thuận tay nhận giúp cậu."
Nam Hạ ngẩn ra: "Cám ơn cậu."
Tô Điềm chớp chớp mắt: "Hôm nay là ngày gì vậy? Cố tổng hiên ngang tặng hoa cho cậu ở công ty? Cũng quá là ngọt rồi! Sinh nhật cậu à?"
Mấy người xung quanh không nhịn được mà nhìn mấy lần.
Sắc mặt Lâm Man Man cũng mang theo vài phần ý kiến.
Nam Hạ đạm thanh: "Không phải."
Cô nhìn bó hoa, thần sắc có chút lãnh đạm.
Cố Thâm sẽ không tặng cô hoa bách hợp, ước định giữa bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-kiem-che-duoc/1047095/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.