Động tác của Cố Thâm bỗng nhiên dừng lại.
Cô không nhìn thấy vẻ mặt anh, chỉ có thể cảm nhận được nhịp tim đang đập liên hồi của anh.
Từng nhịp từng nhịp hữu lực vang lên, như là muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Tay nhỏ của Nam Hạ đặt trước ngực anh, cảm thụ rõ ràng.
Cố Thâm hít một hơi thật sâu, phảng phất như lấy lại tinh thần, đỡ cô trở lại ghế.
Mỗi người ở một đầu ghế sofa lớn, tận lực điều chỉnh hô hấp.
Mấy giây sau, Cố Thâm khàn giọng nói: "Xin lỗi, anh vừa rồi... Không cố ý."
Nam Hạ cảm giác cả khuôn mặt mình đã cháy rực, chỉ khẽ gật đầu, không nói gì.
Cố Thâm trầm mặc một lúc lâu, lên tiếng: "Anh đi bật đèn."
Nam Hạ thấp đầu, không đáp.
Đèn phòng bật sáng, có chút chói mắt, Nam Hạ giơ tay che mắt, qua một lát mới có thể thích ứng.
Thả tay xuống, tầm mắt cô lập tức chạm phải Cố Thâm cả người hỗn độn, sơ mi nhăn nhúm xộc xệch.
Tóc ngắn của anh cũng có chút loạn.
Đáy mắt sâu thẳm nhìn cô.
Nam Hạ ý thức được chính cô lúc này cũng không khác anh là mấy.
Cô vội vàng chỉnh váy, che khuất đôi chân nõn nà, đứng dậy nói: "Em đi tắm."
Nam Hạ đi lướt qua Cố Thâm.
Khóe môi anh giật giật, không ngăn cản cô.
*
Nam Hạ vào phòng tắm, nhìn chính mình trong gương.
Trên mặt vẫn còn nhuộm một tầng đỏ rực, cánh môi mọng có chút sưng lên.
Tóc dài có chút rối.
Y phục trên người cũng không còn ngay ngắn.
Cô chỉnh sửa lại, phát hiện không mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-kiem-che-duoc/1047083/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.