Nam Hạ hoàn toàn hồn nhiên không nhận thấy ánh mắt sâu thẳm của anh, chỉ nhắm chặt mắt, hô hấp cũng có chút gấp gáp.
Môi cô vừa ngọt vừa mềm, chậm rãi, ôn nhu chạm vào cánh môi anh.
Hương rượu nhàn nhạt lan tràn giữa hai môi.
Thân thể Cố Thâm hơi cứng đờ, không có động tác gì, để cô tùy ý hôn.
Điện lưu từ nơi bọn họ tiếp xúc trong nháy mắt lan tràn khắp thân thể.
Tóc dài của cô rũ xuống, hai cánh tay mảnh khảnh lại càng siết chặt hơn.
Động tác càng lúc càng lớn mật, cô lại hạ môi ngọt hôn thêm vài cái, phi thường dịu dàng, phi thường cẩn thận giống như đang đối đãi với một loại kì trân dị bảo, nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan...
Sau khắc họa thật rõ đường nét cánh môi anh, cô mới thỏa mãn hơi nhúc nhích, cách khuôn mặt anh một khoản, hơi thở hai người vẫn quấn quít giao hòa...
Ánh mắt cô nhìn anh lấp lánh nước, lại có chút nghi hoặc khó hiểu.
Cái người này...
Tại sao một chút phản ứng cũng không có vậy....
Cố Thâm đối diện với ánh mắt cô, thanh âm khó nhịn: "Em có biết mình đang làm gì không?"
Không phải đã nói là cô uống say rồi sao, còn muốn biết cái gì chứ.
Chính anh lần trước say đến tít mù cũng như thế mà?
Nam Hạ nhất thời mê man nhìn anh, không có phản ứng gì.
Cố Thâm khẽ cười: "Uống say liền thích chiếm tiện nghi vậy sao?"
Nam Hạ không đáp.
Cả người cô rất nhẹ, mềm mại đến không nỡ buông tay, anh dễ dàng bế cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-kiem-che-duoc/1047060/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.