Tôi bình thản trả lời cậu ta “Cắn chỉ”
“Cậu điên sao? Có biết mất vệ sinh là gì không? Tôi có kéo sao cậu không bảo tôi đưa cho cậu” cậu ta lại dở chứng mắng người
“Cần gì phiền phức như vậy, cắn một cái là xong ấy mà. Cậu ngoan ngoãn đứng im đi” tôi sấn tới giữ chặt cái cúc không cho cậu ấy lộn xộn nữa, chỉ nghe cậu ta chưa kịp kháng cự thành lời “Không được, đã nói không được, tránh.....” thì tôi đã nhanh gọn lẹ cúi xuống cắn phăng sợi chỉ thừa.
Hay thật, thế mà tôi đã vô tình nghe được tiếng tim cậu ấy đang đập rất nhanh, cậu ấy ngại ngùng sao? “Tim cậu đang đập rất nhanh đó”
Cậu ta lộ ra chút khó xử qua ánh mắt nhưng rồi lại rất nhanh trừng mắt nhìn tôi khinh bỉ “Chính là vì cái người may vá thô lỗ và mất vệ sinh như cậu có kéo không dùng mà dùng miệng cắn làm tôi đây rất sợ cậu cắn một phát trúng độc chết đấy.”
“Im ngay cho tôi tên mặt trắng” tôi hoàn toàn nổi đoá, xù lông nhím. Hắn xem tôi là chó sao?
“Cậu mới ngừng ngay gọi tôi là tên mặt trắng. Tôi còn chưa tính sổ với cậu đâu”
“Tôi cứ gọi đó, mặt trắng, mắt trắng, mặt trắng chết bầm. Đồ da dẻ con gái, Bạch Tuyết thấy cậu cũng phải gọi là sư cụ”
“Cậu.....”
“Cậu chủ, cậu ở đây làm gì vậy? Tôi tìm cậu nãy giờ, đến giờ chúng ta về rồi”
Chúng tôi đang cãi nhau ôm xồm thì có một chú trung niên tóc hoa râm, ăn mặc lịch sự chen ngang gọi cậu ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-khoang-cach/92803/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.