Câu lạc bộ Wildfire không nằm trong khu thành phố náo nhiệt, thậm chí vị trí còn hơi xa, xung quanh có một số khu vực mới khởi công xây dựng trong năm nay, tuy cách vài con phố vẫn có khu dân cư nhưng số lượng người ở không nhiều. Khương Minh thường xuyên nói buổi tối khi ra cửa, cho dù ở gần ném một cây gậy gỗ cũng không trúng ai, còn luôn che bai khu vực này quá hoang vắng.
Đại khái là có chút kỳ quái, Tống Thời Hàn hỏi cậu: "Muộn thế này rồi còn có người chạy bộ bên ngoài?"
"Dạ." Một tay Tả Đào cầm túi đồ ăn, một tay đem cửa sắt khoá lại, cũng không coi là chuyện gì lớn: "Chạy ngay đường ở gần căn cứ."
Tống Thời Hàn hông nói thêm gì nữa, nhìn đồng hồ sau đó nói vào điện thoại: "Nhận được đồ ăn rồi thì trở về sớm một chút, nhớ phải khoá cửa cẩn thận."
"Đã biết, em khoá lại rồi."
Bất tri bất giác, cơn mưa lại dần nặng hạt hơn, Tả Đào không nán lại chỗ cũ nữa, cậu tuỳ tiện đem bông hoa mới ngắt xuống bỏ vào túi, rồi cất bước đi vào trong.
"Đội trưởng, buổi chiều ngày mai mấy giờ anh về?" Tả Đào hỏi một câu, trong lòng thì đánh bàn tính nhỏ.
Tống Thời Hàn: "Có lẽ là tầm 5-6 giờ."
Tả Đào: "Vậy đến lúc đó chúng ta cùng nhau đi ăn tối." Nói rồi, cậu vừa lấy chìa khóa từ trong túi ra, trong đầu nảy ra một ý nghĩ: "Hay là cứ ăn ở căn cứ đi, anh muốn ăn cái gì? Em có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-khiet/3575604/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.