Nói xong, Trần Thúc vừa ngước mắt lên thì thấy Giang Tiểu Nhạc đứng cách đó mấy bước, chẳng biết đã nhìn bao lâu rồi.
Giang Tiểu Nhạc đến gần nhìn Trương Sinh rồi đấm vào mặt hắn một cú, cậu ra tay vừa nhanh vừa ác, Trương Sinh không kịp đề phòng lảo đảo lùi lại mấy bước, sắc mặt sa sầm, trong miệng nồng nặc mùi rỉ sắt.
Mặc dù Trương Sinh từng học võ nhưng còn lâu mới là đối thủ của Giang Tiểu Nhạc quanh năm liều mạng đánh nhau, cuối cùng bị Giang Tiểu Nhạc đạp cho mấy cái, còn bị túm cổ áo đè vào tường. Vẻ mặt cậu rất điềm tĩnh, lúc đánh người cũng chẳng mảy may dao động, đôi mắt đen như mực lộ ra vẻ lạnh lùng hung ác của kẻ liều mạng, Giang Tiểu Nhạc nói: "Đừng có chọc Trần Thúc nữa."
Trương Sinh thở hổn hển, lạnh lùng nhìn Giang Tiểu Nhạc: "Mày là cái thá gì, cút ngay cho tao!"
Giang Tiểu Nhạc không hề biến sắc mà thụi thêm một đấm vào bụng Trương Sinh làm hắn đau đến nỗi cúi gập người, sau đó nghe thấy Giang Tiểu Nhạc kề vào tai mình thì thầm: "Anh không dẫn Trần Thúc đi được đâu."
Trong giọng nói của Giang Tiểu Nhạc mang theo vẻ đùa cợt, cậu đứng thẳng dậy rồi buông ra gã đàn ông thảm hại dựa vào tường thở dốc, quay đầu nhìn Trần Thúc, anh cũng đang khoanh tay nhìn cậu.
Bốn mắt nhìn nhau, Giang Tiểu Nhạc mất tự nhiên chà xát đốt ngón tay rồi gọi một tiếng: "Trần Thúc."
Trần Thúc lười biếng ậm ừ, sau đó quay người đi lên lầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-khiet/3575576/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.