Anh nói đã bắt đầu thấy quá mệt mỏi, em mất đi chính mình, chúng takhông còn tựa vào nhau được nữa; anh cũng học cách quên đi, em hãy cứ là em.
Cơn đau nhức của nội tâm chính là lúc em càng ngày càngtiều tụy, anh vẫn như vậy, nhưng tình yêu dành cho anh đã đi tới phươngnào rồi?
Nhớ tới những ngày tháng đầu tiên, anh vừa phóng khoáng vừa dịu dàng, vừa như giấc mơ vừa như bài thơ, còn bây giờ tình yêu đãbiến chất.
Sau những ngày tháng phong hoa tuyết nguyệt, em cànglúc càng đau đớn, còn anh dường như vẫn trong cuộc chơi, những thángngày lãng mạn đã đi đâu mất?
Tình yêu như kẻ nghiện, trong phong nguyệt vô biên, những lời thề non hẹn bể khó mà giữ vững; tình yêu nhưkẻ nghiện, vừa buồn phiền vừa lạc lối, thiên trường địa cửu cũng khôngcòn ý nghĩa gì nữa.
—“Tình yêu như kẻ nghiện”
Lưu Đầu Nhi chạy đến bên Lý Cường hỏi han: “Trưa nay có đi ăn cơm không?”
Lý Cường đứng dậy đưa thiếp mời: “Đúng lúc quá, mời cậu nhé! Hôm đó nhấtđịnh phải đến làm chủ hôn cho mình. Mình định mời cả Tiểu Đinh làm phùrể nữa!”
Nhận thiếp cưới, Lưu Đầu Nhi lắc đầu nguầy nguậy: “Còn trẻ trung thế này sao đã sớm muốn chui đầu vào rọ vậy?”
Lý Cường cười đau khổ, “hiện thực quá phũ phàng. Vốn cũng muốn được tự do một thời gian nữa nhưng ai mà biết được!”
Lưu Đầu Nhi hướng ra phía mấy người đồng nghiệp: “Tiểu Lý phát thiếp cưới này mọi người, muốn dành cho cả nhà chút an ủi ấm áp!”
Mấy người cùng chạy lại xung quanh, Lý Cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ket-hon-lieu-co-chet/70471/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.