Cô đứng trước cửa sổ nhìn trận mưa đang trút xuống, con đường anh đikhiến tim em đau nhói. Em vẫn giữ lời hẹn thề cho dù anh đã rời xa emnhiều quá.
Đứng bên cửa sổ nhìn mây trời trôi qua, con đường anh đi lại làm trái tim em mềm yếu. Nhiều người nói từ bỏ, nhưng cái lắcđầu đã trở thành nỗi dày vò. Anh vẫn muốn kéo dài thời gian mà khôngmuốn đối diện với sự thất vọng chất chồng của em.
Khoảng cách xa nhất từ nay sẽ không còn là chân trời góc bể nữa mà chính là sự trầmlặng của em. Em càng yêu càng câm lặng, càng yêu càng thất lạc, cuốicùng chỉ còn biết giơ hai tay đầu hàng.
Từ đây chúng ta cũngkhông còn những hỉ nộ ái ố, chỉ còn nhàm chán ngồi nói chuyện với nhau.Và em càng yêu càng trầm lặng, càng đi càng buồn, cuối cùng lựa chọn một mình suy ngẫm…
—“Càng yêu càng câm lặng”
Phòng biên tập nhà xuất bản.
Tiểu Mỹ dựa đầu vào ghế hỏi: “Tối qua mình và Bình Tử làm bao nhiêu món ngon cho cậu. Đường Đường cũng mua cả bánh gato nữa. Nhưng thấy bảo cậu lạiuống rượu bên ngoài. Không phải đã nói trước rồi còn gì, hôm qua, muốnđể cậu gặp mặt Bình Tử? Sao lại từ chối người ta như vậy? Hai hôm nay ởđâu vậy?”
Văn Văn vừa mở ví vừa lắc đầu, “mình sợ Lý Cường và ba mẹ anh ấy không vui.”
Tiểu Mỹ hừ một tiếng, “anh ta không vui?! Dựa vào chuyện gì chứ? Cậu cũngchẳng phải là vợ anh ta! Hơn nữa, không phải đã nói cậu và anh ta quyếtđịnh chia tay rồi sao? Bây giờ ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ket-hon-lieu-co-chet/70468/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.