Quý Tri Hứa cảm thấy lớp dạy đồ ngọt này dường như chỉ có anh và Vương Dục.
Trên lớp Vương Dục đứng muốn dính sát anh, ngày thường không việc gì làm cũng phải trả lời mấy vấn đề liên quan đồ ngọt của Vương Dục, lúc tan học đến hỏi anh có ai đến đón không.
"Hôm nay tôi tự lái xe, có cần tôi đưa anh một đoạn đường?" Vương Dục đứng tựa cạnh xe, "Trời lạnh thật, đừng chần chừ,"
"Không phiền Vương tổng, không tiện đường." Quý Tri Hứa cười từ chối.
"Chúng ta học chung lâu như vậy, không thấy Sở Hành đến đón anh?" Vương Dục chuyển chìa khóa trong tay.
"Anh ấy bận, không rảnh rỗi giống tôi." Quý Tri Hứa nhìn Vương Dục nói.
"Sao, mắng tôi à?" Trong mắt Vương Dục hoàn toàn không có tức giận, ngược lại mang theo vài phần tùy ý không kiềm chế.
Nói đúng là giống bộ dáng cà lơ phất phơ hơn.
"Tôi nào dám, tôi là nói công việc của tôi với Sở Hành không giống nhau, chẳng qua tôi thích việc này, sự nghiệp nên người." Quý Tri Hứa ngầm chế giễu bị phát hiện cũng không hoảng hốt, như thường đáp trả lại.
"Nếu vậy, đến cùng bận rộn cũng đâu nhất định thành công không phải sao?"
"Phải ha." Quý Tri Húa làm như thật gật gật đầu, "Vậy thì mời Vương tổng đừng lãng phí thời gian trên thân một người đàn ông đã kết hôn."
"Sở Hành nhắn muốn tôi về ăn tối, thời gian không còn sớm, Vương tổng cũng về sớm đi."
Vương Dục nhìn Quý Tri Hứa trên mặt không giấu được ý cười, bất đắc dĩ cười cười: "Vậy tôi đi trước."
Xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hop/952820/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.