🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

3



 



Lần thứ ba ta gặp nàng, cây trâm của nàng đã đặt lên cổ ta.



 



Ta hỏi nàng có biết ta là ai không.



 



Nàng không nhớ ta đã xuống thuyền cùng nàng, càng không nhớ hôm đó khi mưa rơi, ta đã để lại một chiếc ô xương ngọc bên cạnh nàng.



 



Nàng nói: "Ngươi không biết ta là ai, sao lại đòi hỏi ta phải biết ngươi là ai? Đi đi!"



 



Ta thấy lòng mình thật buồn cười, ra hiệu cho ám vệ thu lại đao kiếm.



 



Như ý nàng muốn, ta đưa nàng đến cổng thành.



 



Nàng nhảy xuống xe ngựa, định chạy trốn về phía Nam xa hơn.



 



Một mình đơn độc, lẻ loi cô quạnh, chính là nàng.



 



Nhưng chim ưng đã gãy cánh, nàng chạy chưa đầy mười bước thì m.á.u đã tuôn trào.



 



Ta nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, liền lấy cớ đưa nàng về nhà, đến nơi nàng đang ở.



 



Không có tài sản gì, nghèo khổ đến cùng cực.



 



Nhưng sau nhà, vẫn còn kẻ muốn lấy mạng nàng.



 



Nàng thật sự vất vả.



 



Lần đầu tiên ta có chút lòng thương xót đối với một người chẳng liên quan gì đến mình.



 



Ta nói sẽ đi mua thuốc cho nàng, nhưng trước đó ta đã g.i.ế.c vài người.



 



Xác của họ bị ném lên giường trong khách điếm của nhà Hầu tước họ Tiêu, rồi ta mới quay lại căn nhà nhỏ của nàng, mang về một hũ thuốc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoi-tiec-mua-roi/3624634/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Không Hối Tiếc Mưa Rơi
Chương 16
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.