Ngày ta mang chè đậu xanh đến cho nàng, trong lòng tràn đầy vui sướng muốn nói với nàng rằng Thái hậu đã ban tặng tượng Phật ngọc, Hầu phủ đã được vinh quang to lớn, chuyện hôn sự của nàng cũng có hy vọng.
Nhưng chè đậu xanh rơi đầy đất, và nàng đ.â.m ta một nhát vào tim, để ta thấy rõ sự lạnh lùng của nhà họ Tiêu trong dòng m.á.u đỏ tươi.
Chính nàng đã tự tay hủy hoại tiền đồ của mình.
Bây giờ, nàng nhớ lại bát chè đậu xanh sao?
Nàng muốn ta mãi mãi cống hiến không đòi hỏi đền đáp.
"Nhị tẩu ăn đậu xanh sẽ bị hen suyễn, nên nhị ca đã vứt hết đậu xanh trong bếp ra khỏi phủ."
"Vì nhị tẩu, không ai trong vương phủ của chúng ta chạm vào đậu xanh."
"Những gì nhị ca chuẩn bị cho nhị tẩu đều là canh bổ khí huyết, dưỡng thân."
22
Tiêu Lâm Nguyệt như bị lời nói của Vân Nhi tát cho một cái đau điếng, lắp bắp một hồi mới run rẩy nói: "Vậy là, tẩu chưa từng ăn chè đậu xanh sao?"
Yêu hay không yêu, thật ra rất rõ ràng.
Người yêu ta, biết ta yếu đuối, sẽ trao cho ta áo giáp để bảo vệ.
Người không yêu ta, uống m.á.u thịt của ta mà vẫn cảm thấy chưa đủ.
Lúc này đây, ta cuối cùng cũng buông bỏ được.
"Những gì ta không làm được, không thích hợp, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoi-tiec-mua-roi/3624630/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.