19
Mạnh Lạc Xuyên vào cung, Vân Nhi tràn đầy sự tò mò về mọi thứ trong kinh thành.
Ta liền dẫn nàng đi chọn vài món đồ nhỏ.
Cái đầu búp bê tròn trịa trên chiếc trống bỏi trông khá giống với Vân Nhi.
Khi ta đang cầm nó trêu chọc Vân Nhi, thì bất ngờ có tiếng gọi từ phía sau: "Sơ Vũ!"
Bốn mắt giao nhau, Tiêu Nhiễm đứng đó dưới ánh sáng mờ, gió sương hằn sâu trên khuôn mặt, hắn gầy yếu đến mức như chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng có thể cuốn hắn đi, đến mức ta phải mất một lúc mới nhận ra.
"Sơ Vũ, ta đã tìm nàng suốt ba năm, ba năm qua nàng đã đi đâu?"
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
Hắn đưa tay định kéo ta, nhưng ta lùi lại một bước, mạnh mẽ gạt tay hắn ra: "Vô lễ!"
"Đại nhân, xin hãy tự trọng."
Vân Nhi thấy ta thay đổi sắc mặt, liền bỏ chiếc trống bỏi xuống, đứng chắn trước mặt ta: "Ngươi là ai, sao lại vô lễ như vậy?"
Tiêu Nhiễm cúi đầu, đau đớn nhưng cũng vui mừng nhìn Vân Nhi: "Đây... đây là con của chúng ta sao?"
"Nàng nuôi dạy nó tốt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoi-tiec-mua-roi/3624628/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.