Tuyết Dung ngại ngùng đối mắt với anh, hai má cô hơi ửng hồng. Trước nay cô chỉ xem bộ dáng bên ngoài của mình cũng là dễ nhìn, nhưng khi được khen thế này, nhất là lời khen của người đàn ông cô thầm yêu, cô vừa cảm thấy vui mừng lại bất ngờ.
Mộ Thiếu Quân trước kia, sẽ không như vậy!
Khoảng thời gian này, cô luôn tự hỏi mình, Mộ Thiếu Quân anh có thích cô, dù chỉ một chút thôi không? Thậm chí cô còn muốn hỏi thẳng anh, những hành động và lời nói của anh bây giờ là thật lòng sao, hay như những lời Lục Thanh Hoa nói, đều là giả thôi?
Cô không cần anh yêu cô, chỉ cần anh thích cô dù chỉ một chút chút thôi cũng được rồi.
Trước kia cô không dám vọng tưởng dù chỉ một chút bởi vì người đàn ông này từ lời nói đến biểu cảm đều nói cho cô biết rằng anh ghét cô.
Thế nhưng khoảng thời gian này anh đối với cô nhu tình mật ý, khiến cô như con ong lao vào mật ngọt, như thiêu thân lao vào lửa, dù biết kết cục sẽ lại chuốc lấy khổ đau nhưng làm thế nào vẫn không thể tự mình thoát ra được.
Cô biết bản thân mình hiện tại thật ngốc, biết tình cảm hiện tại này của anh có thể là giả dối nhưng cô vẫn cố lừa bản thân để có được những giây phút như thế này.
Cô, đây gọi là quá ngu ngốc phải không?!
Tuyết Dung nghĩ như vậy trong lòng lại rấy lên một trận chua xót, cô biết trong lòng mình suy nghĩ và cảm xúc có bao nhiêu mâu thuẫn nghịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoi-han-khi-yeu-anh/1796347/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.