Bắt đầu từ chương này mình sẽ đổi cách xưng hô nhân vật của nữ chính: tôi--> cô
"Mau đưa em ấy tới bệnh viện. Ở đây có mình lo được rồi!" Cố Dư Thiên đau lòng nhìn em gái đã ngất trong lòng Mộ Thiếu Quân, ánh mắt chợt lạnh nhìn về phía mấy gã khốn khiếp suýt nữa đã cường bạo được đứa em gái nhỏ thất lạc nhiều năm của hắn.
Mộ Thiếu Quân không quan tâm nhiều như vậy, trong đầu anh chỉ còn văng vẳng lấy câu nói cuối cùng trước khi Tuyết Dung trước khi ngất đi. Anh bế cô lên, chạy ra khỏi đó chở cô tới bệnh viện.
Đừng để anh biết được ai là kẻ đã hành hạ cô ra tình trạng này, anh quyết không tha cho bọn chúng!
Ngồi trên xe tới bệnh viện, Mộ Thiếu Quân ôm thân thể cô yếu ớt như con búp bê rách vào lòng thật chặt. Anh rất sợ, rất sợ hơi nới lỏng một chút thôi là cô sẽ biến mất.
Rất nhanh Tuyết Dung đã được đưa vào phòng cấp cứu, Mộ Thiếu Quân bị bác sĩ cản ở bên ngoài, anh chỉ có thể trực chờ trước cửa phòng cấp cứu, trong lòng âm thầm nhói đau từng cơn và mắng bản thân khốn nạn.
Lúc Cố Dư Thiên chạy tới bệnh viện là nhìn thấy cảnh Mộ Thiếu Quân tức giận trút một cú đấm lên trên tường, máu từ kẽ tay anh chảy ra cũng không khiến anh nhíu mày, anh vô lực trượt dài ngồi xuống đất, hai mắt nhìn chằm chằm vào phòng bệnh phía trước.
Cố Dư Thiên cũng đã sớm điều tra ra được quan hệ giữa Mộ Thiếu Quân-bạn thân nhất của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoi-han-khi-yeu-anh/1796330/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.