Ngay từ sáng sớm tôi đã đến ngôi nhà tôi sống hai năm qua. Ngôi nhà này từng cùng tôi đi qua hai năm đầy cô tịch và sóng gió. Hiện tại, nó đã có nữ chủ nhân mới rồi!
"Thiếu phu nhân, cô quay lại rồi!" Lưu quản gia nhìn thấy tôi tới sớm như vậy liền đi tới vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Thiếu phu nhân nghĩ lại rồi sao?!
"Chào chú Lưu, cháu sẽ ở đây hai ngày, chú giúp đỡ nhé!" Tôi gật đầu cười lại rồi nhanh chóng đi vào bếp.
Quản gia Lưu đi theo tôi vào bếp, tuy lời kia chú cũng không hiểu lắm nhưng người về đây là tốt rồi nên vô cùng hồ hởi nói "Thiếu phu nhân là nữ chủ nhân ở đây, ta nào có thể bạc đãi"
"Thiếu gia đêm qua từ Nhật bay về, hiện tại vẫn đang ngủ trong phòng." Chú quản gia có lòng tốt thông báo.
"Vâng, chú cứ để anh ấy nghỉ thêm chút nữa. Anh ấy ngày thường làm việc mệt mỏi, ngủ thêm một chút mới tốt!" Cố nén cảm xúc trong lòng tôi vừa lấy đồ làm bữa sáng vừa nhẹ nhàng nói.
"Thiếu phu nhân, ngài ra đi, đây là việc của chúng tôi mà!" Mấy cô giúp việc vừa thức dậy vào bếp đã hốt hoảng muốn lấy lại cái dao đang thái rau củ trên tay tôi để làm. Tôi là đang tranh việc của họ. Nếu để anh biết họ sợ họ sẽ bị đuổi việc.
"Mọi người đừng dành với tôi. Tôi thấy trong tủ có sữa với bánh đấy, mọi người lấy ăn sáng đi rồi hãng làm việc .Tôi muốn tự mình nấu bữa sáng cho anh ấy. Nên mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoi-han-khi-yeu-anh/1796308/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.