Trước mặt, bác sĩ đang tháo đống băng gạc được quấn trên mặt Diệp Thiên Doanh.
Ông cẩn thận tháo từng lớp vải một, nghĩ thầm thiếu nữ trước mắt lát nữa nhìn chính mình trong gương, nhất định sẽ gào khóc la lối một hồi.
Ai ngờ, Diệp tiểu thư bây giờ đã khác với lúc trước, là tình huống nằm ngoài dự kiến của bác sĩ. Diệp Thiên Doanh nhìn một chút, tiện tay đem gương để qua một bên, nhẹ nhàng bâng quơ mà nói: “Thoạt nhìn khôi phục đến không tồi, về nhà đi.”
Bác sĩ không khỏi liếc mắt nhìn Diệp Thiên Doanh mấy cái.
Làm bác sĩ bao nhiêu năm, hắn đã chữa trị cho biết bao bệnh nhân bị thương ở mặt, sớm đã xem quen thế gian vui buồn tan hợp rồi.
Nhưng khi ánh mắt hắn dừng lại ở đôi mắt phượng của Diệp Thiên Doanh, bác sĩ trong lòng vẫn cứ dâng lên một loại tiếc nuối —— vận mệnh đúng thật là trêu ngươi a, dùng cái gì phá huỷ một khuôn mặt như vậy. Nếu là thiếu nữ này có thể vô tai vô nạn mà lớn lên, cô nhất định xinh đẹp cao nhã đến cỡ nào.
Diệp Thiên Doanh đối với cái nhìn kinh ngạc cùng tiếc hận của bác sĩ không hề có cảm giác, hầu gái mang cho cô một cái khăn che mặt không dính, giúp làn da thông thoáng không bị bí, Diệp Thiên Doanh liền thuận tay mang lên.
Người khác có lẽ sẽ thấy ngạc nhiên vì cô gặp biến mà mặt không cảm xúc.
Nhưng đối với Diệp Thiên Doanh mà nói, cô đã sớm xem quen mặt chính mình rồi, cũng biết gương mặt kia trải qua lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoc-tap-lien-thua-ke-hang-ty-gia-san/649813/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.