Chương trước
Chương sau
Ở lầu sáu của bệnh viện, Diệp Thiên Doanh đang ngồi trên giường gần cửa sổ, ánh nắng vàng bên ngoài chiếu vào cô, chiếu vào băng gạc dày đặc trên mặt. Qua thật lâu sau, cô chậm rãi nâng tay lên che đậy ánh mặt trời chói mắt.
Trước mắt cảnh sắc tuyệt đẹp, từng tia sáng chiếu vào làm ấm lòng bàn tay cùng với ngón tay thanh mảnh. Thậm chí gương mặt cô đã bị hủy cùng với hai chân bị tàn phế đều cảm thấy chân thật.
Đã ba ngày, Diệp Thiên Doanh vẫn không thể tin đây là sự thật, bản thân quay về thời điểm mình mười lăm tuổi.
Đến nỗi nguyên nhân trọng sinh của cô...
Diệp Thiên Doanh ở trong lòng tự hỏi: "Mình đến tột cùng là... Cái gì?"
Từ lúc Diệp Thiên Doanh trọng sinh tới nay, đây là lần đầu tiên cô chủ động kết nối với âm thanh trong đầu.
Một âm thanh điện tử ở trong đầu Diệp Thiên Doanh vang lên: " Xin chào ký chủ, ký chủ cùng với hệ thống học tập đã được kết nối với nhau, hiện tại hệ thống sẽ hết sức trung thành và phục vụ ký chủ."
"Hệ thống học tập?" Trong mắt Diệp Thiên Doanh lộ ra một tia nghi hoặc, "Kể cả chuyện sống lại trọng sinh các ngươi đều có thể làm à? Bây giờ hệ thống các ngươi đều hoạt động rộng vậy à, hiện nay trên thị trường đều có sao?"
Hệ thống học tập:"... Cũng không rộng lắm đâu, cảm ơn."
Diệp Thiên Doanh nếu không đề cập tới thì tốt, nhưng vừa nghe cô nhắc tới:" Sống lại trọng sinh", hệ thống liền không nhịn được muốn hỏi:" Ký chủ, vì sao cô lại không kích động vậy?"
Nghe tới vấn đề này, lông mày của Diệp Thiên Doanh nhăn lại, nhớ lại khi du thuyền bị chìm, cô cùng chiếc xe lăn từ từ rơi xuống biển.
Cô nhớ rõ nước biển không quá sâu, chỉ cao đến ngực, nhớ rõ bản thân bị sặc nước muối, sau đó vì chịu không nổi mà chìm xuống, lúc đó, cô mở mắt nhìn về bầu trời lần cuối cùng.
Ánh nắng mặt trời từ phương Đông đi qua, khiến cho trên mặt biển đầy những vết đỏ sậm song song với nhau, xuyên qua mặt nước trong suốt mơ hồ có thể thấy được đàn hải âu màu trắng xẹt qua.
Cô lúc lấy cho rằng đó là lần cuối cùng.
Ai biết....
Diệp Thiên Doanh hít thở không thông làm nước biển tràn vào ngực, khó chịu đến cực điểm.
Hệ thống học tập tựa hồ như ý thức được mình đã hỏi một vấn đề không nên hỏi nên nhanh chóng sửa lời:" Tuy nhiên, may mắn hệ thống học tập đã được kết nối với ký chủ, đưa ký chủ quay về năm mười lăm tuổi."
Nói tới đây, âm thanh điện tử của hệ thống mang theo một tia ý cười:" Ký chủ đừng lo, hệ thống rất cường đại, lại còn tốt bụng, là hệ thống đỉnh của chóp, không ai sánh bằng."
Diệp Thiên Doanh"..." Thế nào, không nói một lời nào liền cho cô trở về năm mười lăm tuổi, bây giờ hệ thống này còn rất kiêu ngạo.
Hệ thống học tập hiểu trong lòng cô đang nghĩ gì, nói:" Ký chủ, cô từ nay về sau không cần lo lắng, cô đã được kết nối với hệ thống, chỉ cần ký chủ chăm chỉ học tập, nhất định có thể đi lên đỉnh vinh quang."
Mặc dù là thanh âm điện tử, những nghe vào tai lại không làm người ta thấy khó chịu, ngược lại thanh âm trong trẻo như tiếng chuông vang, thập phần êm tai. Diệp Thiên Doanh Theo bản năng cười giễu một tiếng, cô cúi đầu nhìn hai chân đã tàn phế của mình, nói với hệ thống:" Hệ thống ngươi cảm thấy, tôi còn có thể 'Đi' lên đỉnh cao?"
Hệ thống cuối cùng vẫn là kém một bậc, nó thành thành thật thật theo khuôn mẫu mà trả lời: " Hệ thống học tập có thể đưa cô công thành danh toại, nổi danh bốn biển!"
Diệp Thiên Doanh lười biếng nói:" Ngươi không thể giải quyết tình huống của ta. Từ lúc mẹ tôi mang thai, các phóng viên lúc nào cũng như đám chó săn rình mồi hòng kiếm được tin tức, khi tôi được sinh ra đã ngậm thìa vàng, nói cách khác, tôi từ khi sinh ra đã được người ta chú ý tới."
Hệ thống học tập nghe vậy im lặng ba giây, hiển nhiên không dự đoán được Diệp Thiên Doanh lại nói ngang như vậy " Cái này" Hệ thống học tập lắp bắp một chút, sau đó nói tiếp:" Hệ thống học tập có thể đưa ký chủ thăng quan phát tài, vinh hoa phú quý."
" Thật không dám giấu giếm, từ khi tôi được ba tháng tuổi, cha mẹ liền vì tôi mà mở rộng tài chính, mua điền sản châu báu. Đến nay, gia tài của tôi đã lên tới bạc triệu."
Hệ thống học tập "... Không phải bên ta quá vô năng, mà là ký chủ quá cường đại"
Âm thanh điện tử của hệ thống chậm rãi, có xu hướng nghiêm túc, trịnh trọng cùng Diệp Thiên Doanh đàm phán:" Một khi đã như vậy, ta cũng liền cùng kí chủ thẳng thắn. Bởi vì khi hoàn tất hệ thống, ký chủ đã không còn sinh mạng, ta đành phải sử dụng hết công năng, đem ký chủ quay về. Chính xác mà nói, ký chủ vốn đã là người không tồn tại ở thời đại này."
Hệ thống học tập thập phần trầm trọng mà nói: "Cho nên, ngài cần phải hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống đưa cho để sinh sống, nếu ngài thất bại..."
"Thất bại thì thế nào?" Diệp Thiên Doanh suy nghĩ hỏi: "Thời gian trọng sinh của ta liền kết thúc?"
Hệ thống không nói gì, hiển nhiên câu trả lời này không thể nói ra miệng, đành phải dùng sự im lặng đồng ý.
Đúng vậy, nếu ký chủ không thể hoàn thành nhiệm vụ, cô liền...
Nó vốn tưởng rằng, khi nghe được điều này, cô sẽ bất động như núi. Không nghĩ tới, Diệp Thiên Doanh trả lời nằm ngoài dự kiến của nó.
"Hô-- " Diệp Thiên Doanh thở dài, ngả lưng dựa vào chiếc xe lăn.
Học tập hệ thống có điểm nghi hoặc, nhìn cô:" Ký chủ, cô..."
Sau đó Diệp Thiên Doanh quyết định, giọng chắc chắn như đinh đóng cột:" Không có việc gì, trọng sinh kết thúc liền kết thúc đi, đời người chỉ có một lần, ta cảm thấy mình không nên nhận ngoại lệ."
Cô thao tác quá nhanh, đem hệ thống học tập đáng thương đến ngơ ngác, chỉ có thể"A" một tiếng.
Diệp Thiên Doanh thở dài:" Tuy rằng du thuyền bị chìm nằm ngoài dự kiến của tôi, nhưng tôi cho rằng đời trước bản thân đã đủ viên mãn."
"Kết quả, vừa mở mắt, đem tôi sống lại thêm lần nữa."
"Được rồi, mau thu hồi đặc quyền trọng sinh đi, cảm ơn đã lo lắng cho tôi."
Hệ thống học tập rốt cuộc vẫn chưa tiêu hoá nổi suy nghĩ của Diệp Thiên Doanh, âm thanh điện tử bây giờ lại có phần bối rối:
" Cái này ký chủ, yêu cầu của ngài, ta chính lần đầu tiên nghe thấy."
Người bình thường khi được sống lại không phải đều rất vui mừng hay sao, nhưng vị ký chủ này của hắn lại không hề hứng thú, rất tôn trọng quy luật tự nhiên.
Lúc trước, chỉ cần có người biết là mình được tiếp tục tồn tại, liền nghe lời của hệ thống chỉ bảo, kết nối với hệ thống.
Ai biết.... Trên thế gian này còn có người như Diệp Thiên Doanh suy nghĩ kỳ lạ a.
" Từ từ, ký chủ từ từ, ngài không nên gấp gáp từ bỏ cơ hội của mình." Hệ thống học tập lẩm bẩm nói:" Có chút sự cố, ngài chờ ta một chút."
Diệp Thiên Doanh rất kiên nhẫn: "Đừng vội, cứ chậm rãi, ta chờ ngươi."
Hệ thống không lên tiếng, làm một loạt thao tác nhằm kiểm tra vị ký chủ trước mặt này.
Tuy nhiên, vì không muốn xâm phạm quyền riêng tư của ký chủ, hệ thống thường chỉ mở ra hai loại đánh giá là các mối quan hệ và thành tích.
Đến nỗi thân thể ký chủ có khoẻ mạnh hay không, tâm lý như thế nào, các hoạt động của não bộ,.... Nếu không phải chuyện khẩn cấp, hệ thống sẽ không động đến.
Vì thế, hệ thống tồn tại để ký chủ hướng về phía trước, khiến cho thế giới ngày càng tốt đẹp, khoa học kỹ thuật ngày càng phát triển.
Nó nghĩ dùng thanh danh, tiền tài và quyền thế là có thể thu phục được người khác, vì con người luôn thích những thứ này.
Nhưng nếu Diệp Thiên Doanh không để bụng những cái đó……
Hệ thống học tập kiểm tra sức khỏe của Diệp Thiên Doanh, phát hiện một vấn đề lớn.
Thì ra là vậy..... Nó biết vì sao ký chủ lại không cần trọng sinh.
Nếu sống lại còn có thể thoát khỏi thống khổ của đời trước..... Nhưng đối với Diệp Thiên Doanh mà nói, chính là một sự tra tấn.
"Ký chủ, hệ thống là một công nghệ đen, có thể chữa trị đôi chân của ngài đồng thời giúp gương mặt của ngài quay về như cũ.... Ngài có muốn thử một lần không?"
Lời hệ thống vừa nói ra, Diệp Thiên Doanh ngây ngẩn cả người.
Cô theo bản năng chạm vào đùi mình, gương mặt bị tầng tầng băng gạc bao vây, trong lòng hiện lên một tia hy vọng.
Từ lúc bị thương tới nay, thanh âm Diệp Thiên Doanh đã có chút thay đổi, kỳ dị xa lạ.
" Có thể chữa khỏi chân cùng.... gương mặt?"
" Đúng vậy!" Âm thanh của hệ thống học tập lập tức trở nên vui vẻ:" Có 60 giây để bắt đầu nhiệm vụ, ký chủ đã quyết định rồi chứ?"
" Đương nhiên!"
Hệ thống học tập vui sướng đáp một tiếng:" Tốt, chỉ cần ký chủ có thể làm được ba loại bài tập mà hệ thống đưa cho, ký chủ có thể bắt đầu nhiệm vụ."
Diệp Thiên Doanh:"???"
Nghe được còn phải làm đề, Diệp Thiên Doanh từ hoảng hốt dần dần bình tĩnh.
Nên nói như thế nào nhỉ, từ lúc biết được hệ thống tồn tại tới nay, đây là lần đầu tiên Diệp Thiên Doanh ý thức được, đây chính là hệ thống học tập, học tập là chính.
Một giây sau, một cái màn hình điện tử hiện ra trước mặt.
Đề thứ nhất là viết bài thơ <> của Đỗ Phủ, Diệp Thiên Doanh không chút do dự liền viết.
Đề thứ hai lại càng đơn giản, yêu cầu dịch từ tiếng Hán sang tiếng Anh.
Cái đề này đối với Diệp Thiên Doanh không hề khó khăn, đừng nói tiếng Anh, cho dù là dịch sang tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Ý, thậm chí tiếng Hy Lạp đều không phải chuyện lớn gì.
"Đề thứ ba" Ánh sáng từ màn hình nhấp nháy hiện lên câu hỏi, đồng thời còn thêm một cái hình.
" Như hình, cho ∆ ABC nhọn, điểm E nằm trên trung tuyến BD, góc DAE = góc ABD. Chứng minh: (1) AD^2 =DE.DB
(2) góc DEC = góc ACB."
"......"
Nhìn vào cái đề toán này, Diệp Thiên Doanh trầm mặc thật lâu, chẳng hiểu cái gì cả.
Hệ thống học tập thấy Diệp Thiên Doanh ngừng bút, liền vội vàng giải thích:" Ký chủ, tất cả bài tập đều trong phạm vi nhất định, đều là những bài ký chủ đã học, tuyệt đối không quá khó."
Diệp Thiên Doanh tâm tình phức tạp: "Cảm ơn..... Nhưng nếu như không có toán, tôi liền càng cảm ơn."
Lúc trước, Diệp Thiên Doanh luôn học xã hội, hoàn toàn không có hứng thú với toán, nói chi là hình học.
Diệp Thiên Doanh cùng bài toán này mắt to mắt nhỏ trừng nhau tới 3 phút.
Sau một lát, cô quyết định nhấc tay lên..... Gọi cho y tá.
Không đến 30 giây, nữ ý tá liền đến đứng trước mặt cô, bộ dáng đoan chính.
" Tiểu thư, cô cần gì sao."
Diệp Thiên Doanh trực tiếp hỏi:" Xin hỏi trình độ học vấn của cô là gì?"
Nữ y tá không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp:" Tôi có bằng đại học B, là thạc sĩ y học cùng vật lý trị liệu."
Diệp Thiên Doanh gật nhẹ:" Nhà tôi thuê cô chăm sóc tôi, tiền lương của cô là trả theo ngày hay theo tháng?"
"Trả theo ngày, thưa tiểu thư.". Truyện Bách Hợp
"Tốt, tôi có một bài tập hơi khó. Chỉ cần cô giúp tôi giải bài này, tiền lương hôm nay liền tăng gấp đôi."
Nữ y tá vui vẻ nhận lời.
Trong đầu Diệp Thiên Doanh bây giờ, hệ thống học tập ngây người.
"Ký chủ." Nó lầm bầm nói:" Nhiệm vụ này phải dùng chính năng lực của mình mà hoàn thành.
Diệp Thiên Doanh thản nhiên nói:" Đây chính là năng lực của tôi, là năng lực của tiền bạc."
Hệ thống học tập:"!!!"
Cái này ký chủ! Không phải nó nói, Diệp Thiên Doanh thật là tốt số quá đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.