Bây giờ cậu đã có những thứ cậu muốn.
Trời mùa thu trong xanh mát mẻ.
Chỉ là trời vừa tối thì không thấy trong, tối quá khô cũng không còn cảm thấy mát.
Lúc Trình Bác Diễn ra khỏi cổng bệnh viện thì cảm thấy như thế, chính là quá khô rồi, mặt khô, mũi khô, cổ họng cũng khô.
Khi cơn gió lành lạnh thổi qua thì cảm thấy gió càng làm khô nứt hơn.
Anh ngồi vào trong xe, cầm bình xịt phun sương lên mặt.
Thứ này là Hạng Tây mua, bảo anh không có việc gì thì phun đi, có thể bớt khô bớt khó chịu.
Nhìn đồng hồ, hơn chín giờ rồi, lái xe đến Vân Thủy thì vừa lúc đón Hạng Tây đi ăn khuya.
Sau khi lái xe được mười phút anh mới nhớ ra hôm nay Hạng Tây không ở Vân Thủy.
Trình Bác Diễn chậc một tiếng, quay đầu xe lại.
Bây giờ thằng nhóc đắt khách này phải đến ba trà trang, mở cái bản đồ thành phố ra thì chính là ba đỉnh của hình tam giác, đi từ nơi này đến nơi kia phải chạy một vòng lớn, nếu không phải muốn dành thời gian chụp ảnh mỗi tuần ra, Hạng Tây còn muốn phát triển cái tam giác này thành sao năm cánh, dù sao hiện giờ Trình Bác Diễn sắp thuộc cái bản đồ toàn thành phố tới nơi rồi.
Hôm nay ở trà trang tên là Vân Thượng Nhân Gia, thực ra nghe thì giống một nông trường du lịch cao cấp, nhưng đây lại là trà trang lớn nhất thành phố hiện nay mới khai trương vào năm ngoái.
Trình Bác Diễn của năm năm trước cũng từng tưởng tượng có một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163405/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.