Đúng là được nhặt ở phía Tây thật.
Hạng Tây không tính là người hay khóc, nhưng gần đây tần suất Trình Bác Diễn thấy cậu khóc càng ngày càng nhiều, chắc tưới nước nhiều quá rồi.
Trình Bác Diễn nhìn Hạng Tây vẫn luôn đang thò đầu ra ngoài nhìn ngoài cửa sổ, chắc chắn là khóc rồi, nhưng không muốn bị anh nhìn thấy.
“Có muốn ăn chút gì không?” Trình Bác Diễn hỏi, “Anh dẫn em đi ăn nhé?”
“Muốn ăn bánh kem, bánh kem lạnh,” Hạng Tây vừa xoa mắt vừa quay đầu, “Ôi giờ gió lớn quá, nãy vừa mới thấy có con chó cũng thò đầu ra trên cái xe kia, anh nói xem nó có khó chịu hay không……”
“Không phải hỏi em là được rồi sao, Hạng Chó Con cũng hóng gió được năm phút rồi, đến lỗ tai cũng bị thổi bay mất.” Trình Bác Diễn nói.
“Anh lái xe đi, nói nhảm nhiều thế,” Hạng Tây hít mũi, “Giờ trời chuyển lạnh rồi à.”
“Ừ, đến lúc bồi bổ rồi,” Trình Bác Diễn nói, “Cuối tuần em về nhà với anh đi, chắc mẹ anh muốn mua không ít đồ đưa qua cho bà nội đấy.”
“Được,” Hạng Tây gật đầu, “Đi mua với dì à?”
“Đúng vậy,” Trình Bác Diễn cười cười, “Lần trước anh có bảo sẽ kể với mẹ chuyện của em mà vẫn chưa đi, bây giờ chú Bình với Nhị Bàn bị bắt rồi thì cũng dễ nói, nếu vẫn còn hai nghi phạm bỏ trốn, không yên tâm được.”
“Anh nói bớt bớt lại chút,” Hạng Tây kéo dây an toàn, “Đừng nói gì hết, anh cứ nói là chú Bình là cầm đầu đám côn đồ là được, mấy cái khác cũng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163396/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.