“Con muốn ăn bánh mì ngọt cảm ơn ba.” 
Trình Bác Diễn biết ngay mẹ sẽ nói lời này, mặc dù Hạng Tây đã thu liễm rất nhiều, cũng có thay đổi rất lớn, nhưng người không thường tiếp xúc thì vẫn cảm nhận được, đặc biệt là trước đó mẹ cũng từng tiếp xúc với Hạng Tây. 
Khí chất trên người Hạng Tây khác với những đứa trẻ bình thường, không dễ giấu đi, mà anh cũng chưa từng bảo Hạng Tây chú ý đến điều này, anh thích nhìn một Hạng Tây chân thực, thích nhìn thứ được viết trong xương cốt, nên anh không bắt Hạng Tây thay đổi. 
Nhưng đối với cha mẹ, Hạng Tây thế này, đương nhiên là không phù hợp yêu cầu. 
“Chỉ là nói chuyện hơi thô lỗ, đôi lúc còn nóng tính,” Trình Bác Diễn cười cười, “Nhưng chỉ cần nhắc thì em ấy sẽ lập tức chú ý, rất hiểu chuyện.” 
“Bác Diễn,” Mẹ nhìn anh, “Con đừng chê mẹ quản nhiều……” 
“Sao có thể chứ,” Trình Bác Diễn ôm vai mẹ từ từ đi bộ hướng đến bãi đậu xe, “Như mẹ thì quản không nhiều.” 
“Nhà thằng bé làm gì?” Mẹ anh hỏi. 
“Nhà em ấy…..” Trình Bác Diễn nghĩ ngợi, “Em ấy không có cha mẹ, chỉ có một mình.” 
“Một mình?” Mẹ anh kinh ngạc, “Cha mẹ qua đời rồi sao?” 
“Không biết đã qua đời hay chưa, em ấy cũng không biết,” Trình Bác Diễn do dự một chút cũng không nói rõ, “Chắc là bị vứt bỏ.” 
“À…..” Mẹ anh cau mày, “Vậy thằng bé sống một mình chắc là rất khổ, lớn lên ở trại mồ côi hả?” 
“…….Dạ.” Trình Bác Diễn gật đầu. 
Anh rất ít khi nói dối, bầu không khí 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163381/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.