“Anh cứ tưởng em muốn ngủ với anh chứ……..” 
Bình thường vào giờ này Hạng Tây hầu như đã ngủ rồi, hôm nay lúc còn ở KTV thấy rất buồn ngủ, nhưng sau khi Tống Nhất nói đêm nay không cần trực, cậu không còn buồn ngủ nữa. 
Cũng không phải là không buồn ngủ, nhưng trong đầu cứ nghĩ mãi, buồn ngủ đến mức mặt đầy nước mắt quỳ xuống là có thể bán mình an táng cha mà vẫn không ngủ được. 
Đang nhớ tới rất nhiều chuyện. 
Nhớ tới Trình Bác Diễn nhẹ nhàng liếm lên lệ chí trên mặt mình. 
Nhớ tới Trình Bác Diễn nói anh thích em. 
Nhớ tới Trình Bác Diễn nói anh thích lệ chí này. 
Nhớ tới câu ’em thích anh’ mình nói. 
Còn nhớ tới tiếng nước chảy lúc Trình Bác Diễn đang tắm và cảm giác mình lo lắng xấu hổ. 
Bây giờ Trình Bác Diễn đang ở trong căn phòng bên cạnh, đã ngủ chưa, hay còn đang đọc sách? 
Hạng Tây trở mình, trừng mắt nhìn bóng đêm. 
Lại trở người một cái. 
Lại trở mình. 
Ngủ không được, nhưng lại không dám đi qua phòng tìm Trình Bác Diễn. 
Cậu muốn dính lấy Trình Bác Diễn, ở bên cạnh anh, có thể ngửi thấy hương chanh trên người anh. 
Cậu thích tay Trình Bác Diễn đặt trên lưng cậu, vuốt ve, thích Trình Bác Diễn hôn lên tai và cần cổ cậu, cũng thích đôi môi mềm mại và đầu lưỡi…… 
Hạng Tây lại trở người một cái. 
Không được nghĩ nữa, còn suy nghĩ tiếp sẽ biến thân thành thanh niên nhiệt huyết mất. 
Nhưng dù có nhiệt huyết, có vài chuyện cậu lại…….. 
Không biết trở người bao nhiêu lâu rồi, buồn ngủ đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163374/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.